1. Ước mơ, chính vì bị chê cười mới đáng để mơ ước.
Nếu chỉ vì "không có gì bảo đảm" mà từ bỏ thì chẳng thể xuất hiện "kỳ tích".
Một nghìn bước chân đều xuất phát từ một ý niệm.
Mình chỉ cần can đảm, và tin.
2. Ước mơ là gì?
Là bỏ nó xuống mình không là ai cả.
Ước mơ không phải "thử một chút xem sao", càng không phải "nếu A không được thì vẫn còn B, C, D..."
Ước mơ là niềm tin không gì lay chuyển.
Là hằng số bất biến.
Là chấp nhận không có đường lùi.
3. Không chạm đến tận cùng đau khổ, sao có thể nhận biết hình hài của niềm vui?
Không trầm mình dưới đáy bùn sâu, sao có được sen hồng khôi nguyên, thuần khiết?
Đừng vỗ ngực gọi thứ gì đó là đam mê, là ước mơ, nếu bạn vẫn chưa sẵn sàng vì nó trả giá và đánh đổi.
4. Mình của ngày tháng ấy chưa biết mơ ước xa xôi, chỉ mong mỗi ngày đến trường đều được nhìn thấy cậu...
5. Những năm qua, mọi thứ có thể đánh đổi mình đều đã đánh đổi: Từ tình bạn, tình yêu, tình thân, đến cả sức khỏe bản thân... Trong lòng mình chỉ tồn tại một mục tiêu duy nhất: Biến ước mơ trở thành hiện thực.
6. Nếu cậu hỏi cuộc sống đáng mơ ước là thế nào? Mình sẽ nhìn vào mắt cậu và nói rằng: Là cuộc sống có cậu trong đó, dù sát gần hay đứng cách thật xa, dù ở nơi phố thị phồn hoa hay một vùng quê hiền lành, xinh đẹp...
7. Ước mơ càng đẹp đẽ to lớn bao nhiêu, bản thân lại càng phải bền bỉ kiên cường bấy nhiêu, để xứng đáng với ước mơ đó.
8. Hãy nhìn cuộc đời qua lăng kính giản đơn thu nhỏ, như mây trắng bay không níu vào vùng trời nào hết. Mang theo ước mơ phóng khoáng của cậu, để đôi chân tiến bước, để trái tim dẫn đường. Va vấp, buồn tủi, chịu đựng, rồi cuối cùng sẽ vỡ òa hạnh phúc. Bởi không có bóng tối, những tia sáng dù rực rỡ đến đâu cũng chẳng thể lọt vào mắt người. Cậu sợ phải khóc, nhưng cậu có bao giờ nghĩ: "Bầu trời nhìn qua làn nước mắt càng trong xanh, không có ai bên cạnh thì một mình cũng tốt mà?"
9. Ngày mai, chỉ cần cậu không quên những ý niệm trong sáng và tươi đẹp thuở ban đầu, không quên những ước mơ cậu ôm ấp bấy lâu. Đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích thôi.
10. Qua hết đêm trời lại sáng.
Mưa tan nắng sẽ ươm vàng.
Không có ánh sáng vĩnh cửu. Cũng chẳng tồn tại bóng đêm vĩnh hằng.
Nhưng có những giấc mơ... mãi chỉ là mơ.
Nếu chỉ vì "không có gì bảo đảm" mà từ bỏ thì chẳng thể xuất hiện "kỳ tích".
Một nghìn bước chân đều xuất phát từ một ý niệm.
Mình chỉ cần can đảm, và tin.
2. Ước mơ là gì?
Là bỏ nó xuống mình không là ai cả.
Ước mơ không phải "thử một chút xem sao", càng không phải "nếu A không được thì vẫn còn B, C, D..."
Ước mơ là niềm tin không gì lay chuyển.
Là hằng số bất biến.
Là chấp nhận không có đường lùi.
3. Không chạm đến tận cùng đau khổ, sao có thể nhận biết hình hài của niềm vui?
Không trầm mình dưới đáy bùn sâu, sao có được sen hồng khôi nguyên, thuần khiết?
Đừng vỗ ngực gọi thứ gì đó là đam mê, là ước mơ, nếu bạn vẫn chưa sẵn sàng vì nó trả giá và đánh đổi.
4. Mình của ngày tháng ấy chưa biết mơ ước xa xôi, chỉ mong mỗi ngày đến trường đều được nhìn thấy cậu...
5. Những năm qua, mọi thứ có thể đánh đổi mình đều đã đánh đổi: Từ tình bạn, tình yêu, tình thân, đến cả sức khỏe bản thân... Trong lòng mình chỉ tồn tại một mục tiêu duy nhất: Biến ước mơ trở thành hiện thực.
6. Nếu cậu hỏi cuộc sống đáng mơ ước là thế nào? Mình sẽ nhìn vào mắt cậu và nói rằng: Là cuộc sống có cậu trong đó, dù sát gần hay đứng cách thật xa, dù ở nơi phố thị phồn hoa hay một vùng quê hiền lành, xinh đẹp...
7. Ước mơ càng đẹp đẽ to lớn bao nhiêu, bản thân lại càng phải bền bỉ kiên cường bấy nhiêu, để xứng đáng với ước mơ đó.
8. Hãy nhìn cuộc đời qua lăng kính giản đơn thu nhỏ, như mây trắng bay không níu vào vùng trời nào hết. Mang theo ước mơ phóng khoáng của cậu, để đôi chân tiến bước, để trái tim dẫn đường. Va vấp, buồn tủi, chịu đựng, rồi cuối cùng sẽ vỡ òa hạnh phúc. Bởi không có bóng tối, những tia sáng dù rực rỡ đến đâu cũng chẳng thể lọt vào mắt người. Cậu sợ phải khóc, nhưng cậu có bao giờ nghĩ: "Bầu trời nhìn qua làn nước mắt càng trong xanh, không có ai bên cạnh thì một mình cũng tốt mà?"
9. Ngày mai, chỉ cần cậu không quên những ý niệm trong sáng và tươi đẹp thuở ban đầu, không quên những ước mơ cậu ôm ấp bấy lâu. Đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích thôi.
10. Qua hết đêm trời lại sáng.
Mưa tan nắng sẽ ươm vàng.
Không có ánh sáng vĩnh cửu. Cũng chẳng tồn tại bóng đêm vĩnh hằng.
Nhưng có những giấc mơ... mãi chỉ là mơ.