Chênh vênh tuổi 35

TRUONGTRINH

Well-known member
Nằm ở căn phòng khách sạn xa hoa một mình sau một ngày năng động, gặp gỡ biết bao người, tôi cảm thấy tâm chưa tịnh, chưa bình yên.


Tôi còn quá mâu thuẫn, luyến tiếc cuộc sống đủ mù sắc nơi đây, nhiều cơ hội đã bỏ lỡ. Hai tuần nữa tôi phải quay về Mỹ, nơi lạnh và buồn chán, tẻ nhạt, nhưng ở nơi đó có chồng con. Tôi tự trách mình là phụ nữ mà sao không yên phận trong khi đã gặp được người chồng tốt, có con khỏe, xinh, gia đình đủ điều kiện, không lo "cơm áo gạo tiền"? Chồng cho tôi tự do bay nhảy, tôi thích đi đâu chồng cũng cho đi. Tôi cũng chẳng biết phải làm gì tiếp theo với cảm giác chênh vênh này.


Chông chênh giữa dòng đời ở tuổi 42



Nếu như ngày ấy tôi không đi Mỹ thì giờ có thể tiếp xúc với nhiều tầng lớp ở Sài Gòn, khác xa với người Việt tôi gặp ở Mỹ. Người ở Sài Gòn năng động, dễ chịu, dễ chơi. Còn tôi lại chẳng thể nói chuyện với những người Việt ở Mỹ mà tôi biết. Tôi thích gặp gỡ với giới kinh doanh. Chồng tôi từ nhân viên, giờ đã được tôi thúc ép trở thành chủ . Tôi có nhiều tham vọng và bản thân luôn áp lực phải làm gì đó to tát hơn. Tôi về Sài Gòn, như cá gặp nước, giờ chưa gì phải quay về Mỹ, nơi với tôi thật chán mà ai cũng nghĩ đó là thiên đường. Tôi chỉ thích tiếp xúc với người ở Sài Gòn và phát triển sự nghiệp ở đây. Giờ mọi thứ quá muộn khi tôi có con bên Mỹ, tôi phải quay về dù nói đó lạnh lẽo và cảm xúc chán nản. Mong được các bạn chia sẻ cùng tôi.
 
Bên trên