Chinh phục đỉnh núi lửa cao gần 4.000m ở xứ vạn đảo Indonesia

Võ Xuân Trường

Well-known member
Chinh phục đỉnh núi lửa cao gần 4.000m ở xứ vạn đảo Indonesia

Đường leo núi lửa Rinjani ở Indonesia qua đồi cỏ mênh mông, vực sâu thăm thẳm, cho tới những dốc dài dựng đứng phủ đầy đất đá núi lửa. Lòng người cảm giác rờn rợn, vì chỉ sơ sẩy nhỏ là gặp nạn.
Khu cắm trại đêm đầu tiên leo núi. Ảnh: Hương Chi
Khu cắm trại đêm đầu tiên leo núi. Ảnh: Hương Chi
Hành trình đến hòn đảo Lombok
Chỉ cách Bali khoảng 2,5 tiếng đi tàu cao tốc, Lombok sở hữu vẻ đẹp thiên nhiên không hề kém cạnh “hàng xóm”. Đặc biệt, Vườn quốc gia núi Rinjani cùng hàng chục tuyến trekking đi qua đủ loại địa hình rừng rậm, đồng cỏ, hồ, thác nước, miệng núi lửa... là nơi thu hút du khách ưa mạo hiểm nhất.
Nằm ở phía Bắc đảo Lombok, Rinjani cao 3.726m so với mực nước biển là ngọn núi lửa cao thứ hai của đất nước vạn đảo. Ngoài hành trình trekking chinh phục đỉnh Rinjani kỳ vĩ, hồ Segara Anak nằm trên đỉnh núi lửa cũng là một trong những điểm đến đẹp nhất Indonesia. Vì vậy nơi đây không hề ít du khách, nhất là mùa cao điểm tháng 7 đến tháng 9 mỗi ngày có tới hàng trăm người ghé thăm.
Tuy nhiên, ở Việt Nam, Lombok là điểm đến mới mẻ so với Bali hay Java, hiện rất ít khách Việt biết đến núi lửa Rinjani và từng đi trekking nơi này. Những người đam mê khám phá chủ yếu phải tự tìm hiểu và liên hệ landtour tại Lombok. Chi phí tour leo núi Rinjani khoảng 4 - 6 triệu đồng, tùy vào điều kiện và thời gian đi có thể từ 2 đến 4 ngày.
Đầu tháng 7 cũng là lúc Lombok bước vào những ngày đẹp nhất, mùa mưa nhường chỗ cho tiết trời nắng đẹp, khô ráo, sáng và đêm rất mát mẻ. Tôi đáp chuyến bay Hà Nội - Bali trước rồi mới di chuyển từ Bali tới Lombok bằng tàu cao tốc. Bali đón tôi vào một ngày mưa lâm thâm và ảm đạm cùng tin tức có mưa lớn kèm sấm chớp ở Mataram - thủ phủ của Lombok. Nhưng sau gần 3 tiếng đi tàu ngày kế tiếp, Lombok hiện ra trước mắt là bầu trời trong xanh, nắng chan hòa.
Nhóm bạn từ TPHCM đi cùng chuyến leo núi chọn bay nối chuyến TPHCM - Bali - Lombok cũng do không có đường bay thẳng. Chúng tôi hẹn gặp nhau ở Mataram để nhà tour đón tới Senaru nghỉ một đêm và sáng sớm hôm sau mới lên đường leo núi.
Chặng cuối lên đỉnh 3.762m chỉ có đất đá núi lửa và bụi khô cằn. Ảnh: Hương Chi
Chặng cuối lên đỉnh 3.726m chỉ có đất đá núi lửa và bụi khô cằn. Ảnh: Hương Chi
Lên đỉnh trong ánh rạng đông
Sau bữa sáng, cả nhóm di chuyển bằng xe bán tải tới làng Sembalun ở độ cao 1.156m, làm thủ tục đăng ký vào Vườn quốc gia rồi bắt đầu 3 ngày chinh phục Rinjani. Các đoàn trek châu Á, Âu xen lẫn cùng rất đông porter (người khuân vác) đang gồng gánh lều trại lên núi làm không khí sáng đầu tiên thật náo nhiệt vui vẻ.
Đường leo núi khá nhẹ nhàng, nằm uốn lượn qua rừng cây xanh mát với nhiều hoa dại, đồi cỏ trải dài mênh mông. Thi thoảng chúng tôi băng qua những cây cầu nhỏ bắc ngang rãnh núi sâu hoắm phủ kín cây cỏ, hoặc tàn tích của các dòng nham thạch cũ để lộ ra màu đất đá bụi đen kỳ lạ.
Pos 2 (trạm nghỉ thứ hai) có độ cao 1.500m là điểm dừng ăn trưa của các đoàn khách. Từ đây lên tới điểm cắm trại tốn khoảng 3 tiếng, trời nắng gay gắt làm chúng tôi giảm tốc độ hơn. Sau cùng, 16h tới điểm cắm trại, thả balo xuống là chúng tôi tìm chỗ ngồi ngắm hoàng hôn. Những ánh sáng cuối ngày chuyển màu hồng cam rực rỡ, hồ Segara Anak xanh thẳm tĩnh lặng bên dưới, bao quanh là biển mây trắng bồng bềnh vờn bay thật thơ mộng.
Lên đỉnh Rinjani đón bình minh. Ảnh: Thành Danh
Điểm cắm trại nằm ở khoảng đất hẹp như “yên ngựa” với hai bên là sườn núi dốc. Đêm đầu tiên ngủ ở độ cao 2.639m, chúng tôi mặc quần áo ấm nằm lều có túi ngủ, vẫn co ro, thấy cái lạnh len vào từng hơi thở vì ngoài trời chỉ 5 độ C và gió rít liên hồi.
Ngày thứ hai đặc biệt tốn sức khi phải xuất phát từ 2h sáng để kịp tới đỉnh Rinjani “săn” bình minh. Lúc này cả nhóm dò dẫm bước đi trong đêm tối với ánh đèn đội đầu cùng hàng trăm du khách khác, nhìn từ xa đoàn người leo núi như một đàn đom đóm di chuyển chậm rãi.
Chỉ khoảng 2km từ trại tới đỉnh nhưng mất 3 - 4 tiếng mới hoàn thành do địa hình dốc cao, đất đá núi lửa, bụi và cát lún không thể đi nhanh. Hướng dẫn viên nhắc nhở “cứ đi 2 bước bạn sẽ bị đẩy lùi 1 bước”. Quả thực đây là chặng đường mất sức và nguy hiểm nhất mà tôi từng đi. Mỗi bước chân đều nặng nề lê thê, hai bên là vực sâu hun hút, trước mặt là dốc cao trơn trượt và gió vẫn rít ào ào lạnh lẽo. Có nhiều du khách quá mệt đã dừng nghỉ giữa chừng, thậm chí nằm chợp mắt ngay rìa lối đi.
Chạm đỉnh vừa lúc hừng đông xuất hiện phía đường chân trời, cảnh sắc thiên nhiên dưới chân núi Rinjani và hồ Segara Anak nằm giữa miệng núi lửa dần hiện ra tuyệt đẹp. Ai nấy như rũ sạch mệt mỏi, ánh mắt đầy háo hức vì chinh phục được chặng đường khó nhất. Chúng tôi lặng ngắm bình minh được một lúc thì đỉnh núi đông người dần.
Trở xuống dọn lều và ăn sáng, cả nhóm tiếp tục hạ độ cao đi theo hướng hồ Segara Anak. Phải dậy sớm và đi nhiều hơn, cộng thêm đường dốc đứng làm đôi chân mỏi nhừ nên tôi bước càng lúc càng chậm vì thấm mệt. Đến 18h nghỉ ăn tối và dựng lều trong rừng kín gió hơn, đêm đó chúng tôi được ngắm đã mắt bầu trời sao đẹp rụng rời, thấy rõ cả dải ngân hà lung linh.
Ngày cuối cùng chúng tôi dậy từ 5h sáng để xuống núi. Cảnh sắc nổi bật nhất là những sườn núi cao chót vót và thác Penimbungan chảy ào ào như dải lụa trắng vắt giữa rừng xanh. Đáng tiếc đầu gối càng đi càng đau hơn làm tôi chỉ có thể tập trung di chuyển mà không tận hưởng được hết cảnh đẹp bên đường. Chúng tôi về tới làng Torean là 11h trưa tạm biệt hướng dẫn viên, những người bạn đường Lombok thật vui tính để ra cảng kịp chuyến tàu trở lại Bali. Rinjani sừng sững giữa mây trời đã ở lại sau lưng nhưng những gì ngọn núi thách thức suốt 3 ngày qua thì tôi không thể nào quên.
 
Bên trên