hagn449
Well-known member
CHÚNG TA CÓ SẴN NHIỀU THỨ HƠN CHÚNG TA NGHĨ!
Khi chúng ta quay vào quan sát con người bên trong nhiều hơn, sẽ thấy rằng mỗi người chúng ta đều sở hữu một nguồn sức mạnh rất lớn. Kích hoạt càng nhiều sẽ càng phát huy được những khả năng tiềm tàng, vượt qua được những giới hạn bản thân và làm được những chuyện vốn trước đây chúng ta không nghĩ rằng có thể. Nó giống như vào một căn nhà tối tăm, chúng ta lần lượt đi từng phòng và bật lên được công tắc thì sẽ dần nhìn thấy rõ từng góc cạnh của căn nhà đó. Mà thấy rõ rồi thì sẽ sắp xếp, dọn dẹp, lau chùi, sử dụng được các "vật dụng", "thiết bị" trong ngôi nhà hiệu quả hơn, phát huy được công năng hợp lý. Mọi thứ đã luôn có sẵn, chưa bao giờ mất đi. Chướng ngại hay khó khăn là bởi vì chính chúng ta cứ mãi đắm chìm trong bóng tối vô minh nên không nhìn thấy rõ mà thôi.
Nếu như có được một vị thầy hướng dẫn, chỉ đúng vị trí công tắc ở chỗ nào thì chúng ta đỡ mất thời gian dò dẫm hơn. Hoặc từ thực chứng của những người đi trước, chia sẻ lại qua những ghi chép, chúng ta cũng sẽ xác định được phương hướng dễ dàng hơn mà tìm thấy. Hay nhiều khi bằng những cảm quan, sự đúc kết kinh nghiệm trong cuộc đời này chúng ta cũng tự động "sáng" ra một góc nhìn, suy tư nào đấy, nhớ ra được một phần nhiệm vụ chúng ta cần làm ở kiếp sống này, kèm theo đó là nhìn ra sức mạnh để thực hiện nhiệm vụ đó. Mọi thứ đều là sự an bài tốt nhất và chẳng có bài học, nhiệm vụ nào là quá sức với chúng ta! Cho dù đó là thành công, thất bại, mất mát hay chia xa, đều có một ý nghĩa ẩn sau tất cả. Nó không đơn thuần chỉ xảy đến để chúng ta vui buồn, khóc lóc, cười đùa. Nó xảy đến bởi vì chúng ta đã từng gieo tạo và bây giờ là lúc phải nhận thức nên kết thúc hoặc hoàn thành tất cả.
Đừng nghĩ rằng nhiệm vụ phải là một cái gì đó to lớn. Đôi khi nó nằm ở việc chúng ta thật sự sống trọn vẹn và có trách nhiệm với vai trò trong gia đình, trong công việc, trong xã hội. Mỗi người có một nhiệm vụ riêng cần phải thực hiện. Nó không phân biệt vị trí xã hội hay công việc cao thấp. Miễn là làm đúng, đi đúng, tự nhiên sức mạnh bên trong, ánh sáng từ tâm sẽ hiện hữu.
Chẳng hạn, ở bệnh viện, một bác sĩ khi cứu người thì ánh sáng trong họ toả sáng rực rỡ nhất. Ở hoàn cảnh xe bị hư cần sửa, thì sức mạnh đó lại toả sáng ở một người thợ sửa xe lề đường... Không hiếm để nhìn thấy xung quanh chúng ta những loại ánh sáng đến từ nhiều công việc, môi trường khác nhau. Cứ như vậy tuỳ theo từng trường hợp chúng ta sẽ nhường cho người khác toả sáng hoặc chúng ta sẽ toả sáng theo thế mạnh và nhiệm vụ cần phải làm.
Khi bạn nhìn cuộc đời như thế sẽ rất thú vị, hết người này đến người khác nhấp nháy bừng tỉnh những dạng năng lượng của riêng mỗi người. Không cần tranh đoạt, hơn thua, không cần nhỏ nhen, ích kỷ.
Và nhờ đó, chúng ta càng nhìn thấy rõ ràng vùng tối ở một số người khi mà họ sống thả trôi, họ sống thờ ơ, không có mục đích. Kể cả những người chọn sai trải nghiệm, tà kiến, đi vào hướng tối tăm, mù mờ...
Nhưng mà, ai rồi cũng lần mò ra được "công tắc", có người nhanh, người chậm khác nhau. Tương ứng với việc phải trải nghiệm và hoàn thành những bài học trong đời này. Thông thường nếu như không cố chấp, bám víu vào những sai lầm thì từ chỗ bế tắc nhất, từ hố sâu tuyệt vọng nhất chúng ta sẽ thường chuyển mình rất nhanh, sẽ khai tri kiến ngay.
Chúng ta cứ tận hết lực mà rèn luyện thân tâm với văn - tư - tu, nghĩa là tìm hiểu, tiếp cận các tri thức nhân loại qua sách vở, đọc hiểu - chiêm nghiệm suy tư, trầm mình trong các triết lý nhân sinh - cuối cùng là ứng dụng những điểm hợp lý vào đúng cuộc sống chúng ta để sửa đổi những điều còn thiếu sót, còn sai lầm.
Khi đã giữ vững phong độ, tinh thần, giữ cho nguồn sáng của bản thân bằng cách đó, thì chắc chắn rằng con đường đời chúng ta đi sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều. Cũng như, từ chính nguồn sáng chúng ta đang có, biết đâu sẽ giúp được cho ai đó nhìn vào mà hồi tâm, chuyển ý, mà giúp họ tìm ra được sớm hơn "công tắc" của họ, để họ bớt đau khổ, bớt trầm luân...
Chúng ta nên gần gũi những người tốt, những thiện tri thức, là những người có suy nghĩ tích cực, có lối sống thanh cao, không vụ lợi để được cộng hưởng nguồn sáng, sức mạnh của họ. Mà từ đó càng giúp cho chúng ta thêm thông tuệ.
Khi "căn nhà tự tánh" ngày càng được thắp sáng thì rồi đến một lúc chúng ta sẽ làm được những việc khó làm. Làm được những việc dù không phải thế mạnh. Sẽ thích làm hơn thích nói. Và tự động sẽ có được nhiều người tin tưởng giao phó, muốn hợp tác cùng chúng ta.
Đó là ở mặt đời, còn về mặt tâm thức thì khi chúng ta nhận ra chúng ta có sẵn nhiều thứ hơn chúng ta nghĩ, thì sẽ biết chuyển hoá những ác nghiệp bên trong thành những việc thiện lành, thành một tần số thật đẹp, thật cao. Để khi rời cuộc đời này, sẽ trở về lại được với tất cả sự uyên nguyên tịch lặng trong vũ trụ bao la.
- Ảnh: st
https://www.facebook.com/stories/28...rGWNw21R7cBBLdeSwx7yGbb5QBrXXL-&__tn__=<<,P-R
Khi chúng ta quay vào quan sát con người bên trong nhiều hơn, sẽ thấy rằng mỗi người chúng ta đều sở hữu một nguồn sức mạnh rất lớn. Kích hoạt càng nhiều sẽ càng phát huy được những khả năng tiềm tàng, vượt qua được những giới hạn bản thân và làm được những chuyện vốn trước đây chúng ta không nghĩ rằng có thể. Nó giống như vào một căn nhà tối tăm, chúng ta lần lượt đi từng phòng và bật lên được công tắc thì sẽ dần nhìn thấy rõ từng góc cạnh của căn nhà đó. Mà thấy rõ rồi thì sẽ sắp xếp, dọn dẹp, lau chùi, sử dụng được các "vật dụng", "thiết bị" trong ngôi nhà hiệu quả hơn, phát huy được công năng hợp lý. Mọi thứ đã luôn có sẵn, chưa bao giờ mất đi. Chướng ngại hay khó khăn là bởi vì chính chúng ta cứ mãi đắm chìm trong bóng tối vô minh nên không nhìn thấy rõ mà thôi.
Nếu như có được một vị thầy hướng dẫn, chỉ đúng vị trí công tắc ở chỗ nào thì chúng ta đỡ mất thời gian dò dẫm hơn. Hoặc từ thực chứng của những người đi trước, chia sẻ lại qua những ghi chép, chúng ta cũng sẽ xác định được phương hướng dễ dàng hơn mà tìm thấy. Hay nhiều khi bằng những cảm quan, sự đúc kết kinh nghiệm trong cuộc đời này chúng ta cũng tự động "sáng" ra một góc nhìn, suy tư nào đấy, nhớ ra được một phần nhiệm vụ chúng ta cần làm ở kiếp sống này, kèm theo đó là nhìn ra sức mạnh để thực hiện nhiệm vụ đó. Mọi thứ đều là sự an bài tốt nhất và chẳng có bài học, nhiệm vụ nào là quá sức với chúng ta! Cho dù đó là thành công, thất bại, mất mát hay chia xa, đều có một ý nghĩa ẩn sau tất cả. Nó không đơn thuần chỉ xảy đến để chúng ta vui buồn, khóc lóc, cười đùa. Nó xảy đến bởi vì chúng ta đã từng gieo tạo và bây giờ là lúc phải nhận thức nên kết thúc hoặc hoàn thành tất cả.
Đừng nghĩ rằng nhiệm vụ phải là một cái gì đó to lớn. Đôi khi nó nằm ở việc chúng ta thật sự sống trọn vẹn và có trách nhiệm với vai trò trong gia đình, trong công việc, trong xã hội. Mỗi người có một nhiệm vụ riêng cần phải thực hiện. Nó không phân biệt vị trí xã hội hay công việc cao thấp. Miễn là làm đúng, đi đúng, tự nhiên sức mạnh bên trong, ánh sáng từ tâm sẽ hiện hữu.
Chẳng hạn, ở bệnh viện, một bác sĩ khi cứu người thì ánh sáng trong họ toả sáng rực rỡ nhất. Ở hoàn cảnh xe bị hư cần sửa, thì sức mạnh đó lại toả sáng ở một người thợ sửa xe lề đường... Không hiếm để nhìn thấy xung quanh chúng ta những loại ánh sáng đến từ nhiều công việc, môi trường khác nhau. Cứ như vậy tuỳ theo từng trường hợp chúng ta sẽ nhường cho người khác toả sáng hoặc chúng ta sẽ toả sáng theo thế mạnh và nhiệm vụ cần phải làm.
Khi bạn nhìn cuộc đời như thế sẽ rất thú vị, hết người này đến người khác nhấp nháy bừng tỉnh những dạng năng lượng của riêng mỗi người. Không cần tranh đoạt, hơn thua, không cần nhỏ nhen, ích kỷ.
Và nhờ đó, chúng ta càng nhìn thấy rõ ràng vùng tối ở một số người khi mà họ sống thả trôi, họ sống thờ ơ, không có mục đích. Kể cả những người chọn sai trải nghiệm, tà kiến, đi vào hướng tối tăm, mù mờ...
Nhưng mà, ai rồi cũng lần mò ra được "công tắc", có người nhanh, người chậm khác nhau. Tương ứng với việc phải trải nghiệm và hoàn thành những bài học trong đời này. Thông thường nếu như không cố chấp, bám víu vào những sai lầm thì từ chỗ bế tắc nhất, từ hố sâu tuyệt vọng nhất chúng ta sẽ thường chuyển mình rất nhanh, sẽ khai tri kiến ngay.
Chúng ta cứ tận hết lực mà rèn luyện thân tâm với văn - tư - tu, nghĩa là tìm hiểu, tiếp cận các tri thức nhân loại qua sách vở, đọc hiểu - chiêm nghiệm suy tư, trầm mình trong các triết lý nhân sinh - cuối cùng là ứng dụng những điểm hợp lý vào đúng cuộc sống chúng ta để sửa đổi những điều còn thiếu sót, còn sai lầm.
Khi đã giữ vững phong độ, tinh thần, giữ cho nguồn sáng của bản thân bằng cách đó, thì chắc chắn rằng con đường đời chúng ta đi sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều. Cũng như, từ chính nguồn sáng chúng ta đang có, biết đâu sẽ giúp được cho ai đó nhìn vào mà hồi tâm, chuyển ý, mà giúp họ tìm ra được sớm hơn "công tắc" của họ, để họ bớt đau khổ, bớt trầm luân...
Chúng ta nên gần gũi những người tốt, những thiện tri thức, là những người có suy nghĩ tích cực, có lối sống thanh cao, không vụ lợi để được cộng hưởng nguồn sáng, sức mạnh của họ. Mà từ đó càng giúp cho chúng ta thêm thông tuệ.
Khi "căn nhà tự tánh" ngày càng được thắp sáng thì rồi đến một lúc chúng ta sẽ làm được những việc khó làm. Làm được những việc dù không phải thế mạnh. Sẽ thích làm hơn thích nói. Và tự động sẽ có được nhiều người tin tưởng giao phó, muốn hợp tác cùng chúng ta.
Đó là ở mặt đời, còn về mặt tâm thức thì khi chúng ta nhận ra chúng ta có sẵn nhiều thứ hơn chúng ta nghĩ, thì sẽ biết chuyển hoá những ác nghiệp bên trong thành những việc thiện lành, thành một tần số thật đẹp, thật cao. Để khi rời cuộc đời này, sẽ trở về lại được với tất cả sự uyên nguyên tịch lặng trong vũ trụ bao la.
- Ảnh: st
https://www.facebook.com/stories/28...rGWNw21R7cBBLdeSwx7yGbb5QBrXXL-&__tn__=<<,P-R