tran hương
Well-known member
Bước chân đi qua 30 tỉnh thành, mang theo 3 balo hành lý, cô nàng 22 tuổi từ đã tận hưởng hành trình phiêu lưu mộng mơ của mình.
Tuổi trẻ được ngồi trên chiếc xe máy tự do tự tại vi vu trên các cung đường của đất nước là ước mơ, là hoài bão của bao chàng trai cô gái. Có khác chăng, có người tích lũy đủ vốn sống, mạnh mẽ bước ra khỏi vùng an toàn, nắm lấy cơ hội và hoàn thành giấc mơ này.
Linh đặt chân đến Vịnh Vĩnh Hy (Ninh Thuận), chùa Hang - đảo Lý Sơn, Hà Giang.
Cô gái Nguyễn Thị Hoài Linh đã sắp xếp thời gian, bỏ lại sau lưng những bộn bề của cuộc sống để xê dịch đến những vùng đất mới. Khi đi một mình, Hoài Linh chọn đi biển nhiều hơn đi núi, yêu thích chạy xe máy trên những con đường mới lạ. Đi du lịch, ngoài được nhìn thấy cảnh đẹp, cô nàng còn thích những trải nghiệm với người dân địa phương, được nghe những câu chuyện chỉ có họ mới biết, được cảm nhận văn hoá, con người và năng lượng của từng vùng đất đặt chân đến...
Từ những ngày ôn thi đại học căng thẳng, Hoài Linh đã ấp ủ ý định được “xách xe” phượt xuyên Việt. Sau khoảng thời gian 4 năm, cách ngày tốt nghiệp 7 tuần, cô nàng quyết định nghỉ việc và đi chơi xa...
Cô gái gen Z này đã xuất phát từ TP. HCM, đi theo đường biển, len vào trong, rồi vòng từ Tây Bắc sang Đông Bắc, từ Hà Nội về Huế bằng đường biển, sau đó tạt ngang qua Tây Nguyên đến Gia Lai, rẽ ngược lại ra biển và về lại điểm xuất phát.
Trên phương tiện chính là chiếc xe tay ga, cô gái vi vu khắp chốn, đặt chân đến những miền đất mới, chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên, con người, văn hóa... Đối với những khúc đường khó đi như đường vào bản, Linh đi xe ôm của các anh người bản địa.
Linh đến Cao Bằng, Hoà Bình, Ninh Bình, Nam Định.
Mời bạn đọc cùng Tạp chí Du lịch TP. HCM trò chuyện cùng cô gái dũng cảm xuyên Việt, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Tổ quốc với thông điệp “hãy cứ bước đi, thế giới đẹp đẽ này sẽ nâng bước chân bạn”.
PV: Chào Hoài Linh. Chúc mừng bạn đã có chuyến xuyên Việt ý nghĩa. Bạn có thể chia sẻ cảm nhận của bản thân về chuyến đi này?
Hoài Linh: Đối với mình, đây là chuyến đi mở ra một thời kỳ mới của bản thân. Tại sao gọi là mở ra thời kỳ mới. Vì đối với mình, đây là chuyến đi làm mình thay đổi rất nhiều về mặt tư duy, tiếp thêm cho mình sức mạnh để mình dám làm những điều mình muốn. Sau chuyến đi, mình cũng học được nhiều thứ về xử lý tình huống, được lắng nghe những câu chuyện về văn hoá của mỗi dân tộc, được trải nghiệm ẩm thực của từng vùng miền, được hiểu thêm về cách thế giới này vận hành và được nhìn ngắm những cảnh đẹp tuyệt vời.
Cực Bắc Lũng Cú - Hà Giang.
PV: Quả là một chuyến đi hữu ích. Vậy lý do nào khiến bạn thực hiện chuyến phượt xuyên Việt này?
Hoài Linh: Mình là người thích chạy xe máy, mình yêu những cung đường và cảm giác được tự mình khám phá những cảnh đẹp. Mọi người đều biết, Việt Nam mình có cung đường bộ tuyệt đẹp, đặc biệt là đường ven biển. Trước đó, mình có đi độc hành đến một vài nơi, tuy nhiên chỉ trong bán kính 200km từ TP. HCM và mình cảm thấy chưa đủ. Mình muốn một thứ gì đó thử thách hơn, bản thân mình vẫn luôn tự hào về cảnh đẹp Việt Nam và muốn nhìn ngắm vẻ đẹp đó sớm nhất có thể. Kết hợp lại, mình có chuyến đi xuyên Việt này. Đây là điều mình đã ấp ủ từ những ngày ôn thi đại học, tức là 4 năm trước.
PV: Trước chuyến đi đầy gian nan này, bạn đã chuẩn bị như thế nào?
Hoài Linh: Việc đầu tiên để chuẩn bị cho chuyến đi là mình nộp đơn xin nghỉ việc vì quy trình của công ty mình cần 30 ngày nên đây là việc đầu tiên mình làm khi quyết định thực hiện chuyến đi.
Yếu tố thứ hai cần lưu ý là phương tiện. Phương tiện chính của mình là xe tay ga và trong chuyến đi này mình sẽ lên vùng núi phía Bắc - khu vực mọi người hay doạ là đi xe tay ga rất nguy hiểm nên mình đặc biệt lưu ý đem xe đi kiểm tra và thay nhớt, phụ tùng cần thiết. Xe máy là điểm duy nhất mình đặc biệt lưu tâm chuẩn bị trước khi đi, còn lại khá tuỳ hứng, nếu cảm thấy cần thêm gì, mình sẽ lên mạng đặt.
Về kế hoạch đi, mình xác định đi vòng ra là đi đường biển, còn vòng vào mình sẽ đi đường núi bên trong (đường mòn Hồ Chí Minh) để tạo thành một vòng không lặp. Mình không lên kế hoạch kỹ càng vì muốn dựa vào thời điểm thực tế và thoải mái cảm nhận từng vùng đất mà mình đến. Mình cũng không lên một mục tiêu cụ thể cho chuyến đi, mình muốn ưu tiên thoải mái và làm sao có thể hiểu nhiều nhất có thể về cuộc sống của người địa phương là được.
Cột mốc 0km - Hà Giang.
PV: Cảm xúc của bạn trước khi xuyên Việt này như thế nào?
Hoài Linh: Cảm xúc trước khi đi của mình sợ là chính, phấn khích là “mười”. Đây là chuyến đi mình đã nghĩ đến 4 năm về trước và thú thật mình không nghĩ mình có thể thực hiện chuyến đi này sớm như vậy. Mình nôn nóng muốn được nhìn thấy thật nhiều cảnh đẹp, thật nhiều điều tuyệt vời và cảm nhận được cuộc sống của người dân bản địa tại mỗi khu vực. Tuy nhiên, mình hiểu rất rõ việc đi một mình và thân là con gái có thể sẽ có nguy hiểm đến thế nào (trước đó mình đã phượt độc hành tới một vài điểm, tuy nhiên chủ yếu là trong bán kính 200km từ TP. HCM). Nhưng nhìn đi nhìn lại, việc bước lên nỗi sợ của chính mình cũng là thứ khiến mình phấn khích rất nhiều.
Cực Tây A Pa Chải - Cột mốc 3 nước.
PV: Chính nhờ như vậy, chuyến đi này bạn gặt hái được nhiều kỷ niệm?
Hoài Linh: Mình có rất nhiều kỷ niệm, cả đẹp và xấu, nhưng nếu để chia sẻ với mọi người, mình sẽ kể về hành trình của mình tại Phong Nha Kẻ Bàng - Quảng Bình. Tại đây, mình đã gặp được những người đã giúp mình phần nào giải đáp những bất an trong lòng. Ví dụ, mình đã từng gặp hai chị solo traveller (du lịch một mình). Một chị người Pháp, một chị người Việt Nam. Cả hai người đều đã ở độ tuổi mà mọi người đều nghĩ sẽ phải ổn định, bản thân mình cũng nghĩ ở độ tuổi đó cũng sẽ rất khó để mình có thể bứt ra khỏi guồng quay cuộc sống và bước vào một hành trình như vậy. Nhưng khi nói chuyện với hai người đó, nghe câu chuyện và những trải nghiệm hai người nhận được, phóng chiếu từ nỗi sợ khi bước lên một hành trình trải nghiệm độc hành của mình, mình bỗng cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh để gạt bỏ nỗi sợ qua một bên và làm những điều mình muốn. Cũng nhờ hai chị, mình có thêm hai góc nhìn, một từ phương Đông và một từ phương Tây, giúp mình cởi mở hơn rất nhiều trong suy nghĩ.
Sống lưng khủng long - Tà Xùa, Sơn La.
PV: Ngoài những kỷ niệm, bạn ấn tượng với điểm đến nào nhất và lý do tại sao?
Hoài Linh: Huế chắc chắn là nơi mình thích nhất trong cả chuyến đi. Mình dành hẳn 6 ngày cho Huế. Đối với mình, về cảm quan, Huế là nơi có đa dạng địa hình, có cả núi và biển. Cả hai nơi này đều rất rất đẹp. Dãy núi Bạch Mã có thác Đỗ Quyên hùng vĩ, biển thì có biển Lăng Cô yên bình. Về cuộc sống của người Huế, mình thấy rất thú vị, vì nó là sự giao thoa của truyền thống và hiện đại. Huế là cố đô, ở đây lưu giữ cả một thời đại, mình thấy người Huế bảo tồn những nét đẹp này rất tốt, không chỉ lưu giữ trên những công trình kiến trúc, mà còn là trong cách họ đối đáp nhau hằng ngày, trong câu nói, trong cách nói và trong cả phong thái. Bản thân mình khi trải nghiệm tại đây, đặc biệt khi bước vào Đại Nội, chính mình cảm thấy mình trầm lắng hơn rất nhiều, chậm rãi cảm thụ, trái ngược hoàn toàn đối với mình của bình thường - một người khá sôi nổi. Có lẽ là không khí của sự xưa cũ đã áp vào người mình chăng, mình thực sự đã nghĩ như vậy và việc trải nghiệm sự thay đổi này của bản thân cũng khiến mình hào hứng khi nhắc đến Huế. Suy cho cùng thì đi cũng là một cách để khám phá chính bản thân mình mà đúng không?
PV: Đúng như thế. Vậy chuyến xuyên Việt này bạn nhận được những bài học, giá trị nào?
Hoài Linh: Ngoài những bài học về xử lý tình huống, thích nghi tốt hơn..., mình còn nhận được một bài học mà đến khi thực hiện chuyến đi này mình mới thực sự hiểu được. Đó là hãy mạnh dạn làm những điều bạn muốn ngay lập tức.
Thật ra, trước khi đi, mình sợ hãi rất nhiều thứ. Ngoài những điều không hay có thể xảy ra trong chuyến đi, mình còn lo sợ về công việc và sự nghiệp trong tương lai. Mình đi làm được hơn 1 năm, nếu nói về chuyên môn thực ra vẫn còn là một “fresh man”, nếu mình nghỉ việc bây giờ thì có thể khi bắt đầu ở một môi trường mới, mình sẽ phải bắt đầu lại ở mức thấp hơn so với hiện tại. Nếu mình cố gắng làm việc tiếp và lên một level cao hơn rồi mới nghỉ thì có thể khi quay lại mình sẽ dễ dàng hơn chăng, lúc đó mình thật sự khá băn khoăn về vấn đề này.
Ngoài ra, chuyến đi này cũng sẽ tiêu tốn khá nhiều, có thể sẽ là toàn bộ số tiền mình tích cóp được tới thời điểm hiện tại. Sự bấp bênh về tài chính sau chuyến đi cũng làm mình lo lắng khá nhiều. Nhưng sau đó, mình nhận được sự ủng hộ của các anh chị em thân thiết và mình đã dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn của mình để trải nghiệm thứ mình muốn bấy lâu nay. Sau chuyến đi, sau những trải nghiệm quý giá, những bài học, mình nhận ra rằng, nếu dũng cảm bước ra ngoài, có thể mình cũng trầy trật hơn một chút, nhưng nếu so với những cái mình nhận được thì thật ra nó không quá đáng sợ tới như vậy. Thực tế, việc bước ra khỏi vùng an toàn, làm một điều mạo hiểm, thách thức nỗi sợ của mình cũng sẽ là thứ đẩy mức độ hưng phấn của mình lên cao gấp nhiều lần. Nên mình nghĩ, suy cho cùng, việc mình muốn làm, hãy làm ngay lập tức.
Tà Xùa - Bắc Yên, Sơn La.
PV: Nhờ đó bạn có chuyến xuyên Việt đáng nhớ. Vậy một thân một mình con gái đi qua 30 tỉnh thành, bạn cảm thấy như thế nào?
Hoài Linh: Người ta hay nói, đôi khi càng biết nhiều thì càng sợ nhiều. Câu này đúng với mình. Mình thấy bản thân vẫn còn ngây thơ, đôi khi hơi ngu ngơ. Trong rất nhiều trường hợp, nếu thay đổi góc nhìn một chút, có thể sẽ là một tình thế bất lợi cho cá nhân mình. Nhưng vì không biết (hoặc không muốn biết), mình đổi sang một góc nhìn tươi sáng hơn, nên cũng chính vì sự ngu ngơ đó mà mình có đủ dũng cảm để làm việc mà mình muốn. Còn đối với người khác, chắc mọi người sẽ gọi mình là một cô gái lì lợm.
Đôi khi mình thấy thật tự hào. Đầu tiên là tự hào vì Việt Nam mình quá đẹp, sau đó là tự hào vì bản thân mình may mắn được trải nghiệm nhìn ngắm vẻ đẹp đó. Đến bây giờ khi nghĩ lại, thỉnh thoảng mình vẫn không tin được là mình đã may mắn có một hành trình tuyệt vời như vậy.
Hang Táu - Mộc Châu, Sơn La.
PV: Thông qua chuyến xuyên Việt này, bạn muốn truyền tải thông điệp gì cho các cô gái muốn thực hiện những chuyến đi xa nhưng chưa dám?
Hoài Linh: Việc đi một mình và là con gái đi một mình thì chưa thật sự phổ biến ở nước mình. Mọi người sẽ còn suy nghĩ rất nhiều đến các vấn đề như đi một mình lỡ có gì thì làm sao, đi một mình chán lắm, đi một mình... Nhìn chung, mình thấy các cô gái muốn đi thì rất nhiều, nhưng đi một mình thì không dám, nên các trải nghiệm du lịch của các bạn có thể bị trì hoãn và sẽ phụ thuộc rất nhiều vào những người khác. Mình muốn tiếp thêm sức mạnh để các bạn mạnh dạn bước đi nhìn ngắm thế giới rộng lớn và đẹp đẽ. Mình muốn là một người trải nghiệm, để từ đó nói lên với các bạn rằng, các bạn ơi, việc là một cô gái nhỏ không hề cản bước chúng ta trải nghiệm thế giới này (đôi khi chính là vì phái yếu mà chúng ta sẽ được đặc quyền có những trải nghiệm rất bất ngờ theo một hướng tích cực), hãy cứ bước đi, thế giới đẹp đẽ này sẽ nâng bước chân bạn.
Xin cảm ơn bạn về cuộc trò chuyện này. Chúc bạn có nhiều chuyến vi vu thú vị!
Thác Chiềng Khoa - Mộc Châu, Sơn La.
Bên bức Panorama về một thời khói lửa - Bảo tàng Điện Biên.
Sa Pa - Lào Cai.
Hồ Ma Đa trong cung trekking tại Phong Nha Kẻ Bàng - Quảng Bình.
Biển Nhật Lệ - Quảng Bình.
Đại nội - Huế.
Tuổi trẻ được ngồi trên chiếc xe máy tự do tự tại vi vu trên các cung đường của đất nước là ước mơ, là hoài bão của bao chàng trai cô gái. Có khác chăng, có người tích lũy đủ vốn sống, mạnh mẽ bước ra khỏi vùng an toàn, nắm lấy cơ hội và hoàn thành giấc mơ này.
Linh đặt chân đến Vịnh Vĩnh Hy (Ninh Thuận), chùa Hang - đảo Lý Sơn, Hà Giang.
Cô gái Nguyễn Thị Hoài Linh đã sắp xếp thời gian, bỏ lại sau lưng những bộn bề của cuộc sống để xê dịch đến những vùng đất mới. Khi đi một mình, Hoài Linh chọn đi biển nhiều hơn đi núi, yêu thích chạy xe máy trên những con đường mới lạ. Đi du lịch, ngoài được nhìn thấy cảnh đẹp, cô nàng còn thích những trải nghiệm với người dân địa phương, được nghe những câu chuyện chỉ có họ mới biết, được cảm nhận văn hoá, con người và năng lượng của từng vùng đất đặt chân đến...
Từ những ngày ôn thi đại học căng thẳng, Hoài Linh đã ấp ủ ý định được “xách xe” phượt xuyên Việt. Sau khoảng thời gian 4 năm, cách ngày tốt nghiệp 7 tuần, cô nàng quyết định nghỉ việc và đi chơi xa...
Cô gái gen Z này đã xuất phát từ TP. HCM, đi theo đường biển, len vào trong, rồi vòng từ Tây Bắc sang Đông Bắc, từ Hà Nội về Huế bằng đường biển, sau đó tạt ngang qua Tây Nguyên đến Gia Lai, rẽ ngược lại ra biển và về lại điểm xuất phát.
Trên phương tiện chính là chiếc xe tay ga, cô gái vi vu khắp chốn, đặt chân đến những miền đất mới, chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên, con người, văn hóa... Đối với những khúc đường khó đi như đường vào bản, Linh đi xe ôm của các anh người bản địa.
Linh đến Cao Bằng, Hoà Bình, Ninh Bình, Nam Định.
Mời bạn đọc cùng Tạp chí Du lịch TP. HCM trò chuyện cùng cô gái dũng cảm xuyên Việt, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Tổ quốc với thông điệp “hãy cứ bước đi, thế giới đẹp đẽ này sẽ nâng bước chân bạn”.
PV: Chào Hoài Linh. Chúc mừng bạn đã có chuyến xuyên Việt ý nghĩa. Bạn có thể chia sẻ cảm nhận của bản thân về chuyến đi này?
Hoài Linh: Đối với mình, đây là chuyến đi mở ra một thời kỳ mới của bản thân. Tại sao gọi là mở ra thời kỳ mới. Vì đối với mình, đây là chuyến đi làm mình thay đổi rất nhiều về mặt tư duy, tiếp thêm cho mình sức mạnh để mình dám làm những điều mình muốn. Sau chuyến đi, mình cũng học được nhiều thứ về xử lý tình huống, được lắng nghe những câu chuyện về văn hoá của mỗi dân tộc, được trải nghiệm ẩm thực của từng vùng miền, được hiểu thêm về cách thế giới này vận hành và được nhìn ngắm những cảnh đẹp tuyệt vời.
Cực Bắc Lũng Cú - Hà Giang.
PV: Quả là một chuyến đi hữu ích. Vậy lý do nào khiến bạn thực hiện chuyến phượt xuyên Việt này?
Hoài Linh: Mình là người thích chạy xe máy, mình yêu những cung đường và cảm giác được tự mình khám phá những cảnh đẹp. Mọi người đều biết, Việt Nam mình có cung đường bộ tuyệt đẹp, đặc biệt là đường ven biển. Trước đó, mình có đi độc hành đến một vài nơi, tuy nhiên chỉ trong bán kính 200km từ TP. HCM và mình cảm thấy chưa đủ. Mình muốn một thứ gì đó thử thách hơn, bản thân mình vẫn luôn tự hào về cảnh đẹp Việt Nam và muốn nhìn ngắm vẻ đẹp đó sớm nhất có thể. Kết hợp lại, mình có chuyến đi xuyên Việt này. Đây là điều mình đã ấp ủ từ những ngày ôn thi đại học, tức là 4 năm trước.
PV: Trước chuyến đi đầy gian nan này, bạn đã chuẩn bị như thế nào?
Hoài Linh: Việc đầu tiên để chuẩn bị cho chuyến đi là mình nộp đơn xin nghỉ việc vì quy trình của công ty mình cần 30 ngày nên đây là việc đầu tiên mình làm khi quyết định thực hiện chuyến đi.
Yếu tố thứ hai cần lưu ý là phương tiện. Phương tiện chính của mình là xe tay ga và trong chuyến đi này mình sẽ lên vùng núi phía Bắc - khu vực mọi người hay doạ là đi xe tay ga rất nguy hiểm nên mình đặc biệt lưu ý đem xe đi kiểm tra và thay nhớt, phụ tùng cần thiết. Xe máy là điểm duy nhất mình đặc biệt lưu tâm chuẩn bị trước khi đi, còn lại khá tuỳ hứng, nếu cảm thấy cần thêm gì, mình sẽ lên mạng đặt.
Về kế hoạch đi, mình xác định đi vòng ra là đi đường biển, còn vòng vào mình sẽ đi đường núi bên trong (đường mòn Hồ Chí Minh) để tạo thành một vòng không lặp. Mình không lên kế hoạch kỹ càng vì muốn dựa vào thời điểm thực tế và thoải mái cảm nhận từng vùng đất mà mình đến. Mình cũng không lên một mục tiêu cụ thể cho chuyến đi, mình muốn ưu tiên thoải mái và làm sao có thể hiểu nhiều nhất có thể về cuộc sống của người địa phương là được.
Cột mốc 0km - Hà Giang.
PV: Cảm xúc của bạn trước khi xuyên Việt này như thế nào?
Hoài Linh: Cảm xúc trước khi đi của mình sợ là chính, phấn khích là “mười”. Đây là chuyến đi mình đã nghĩ đến 4 năm về trước và thú thật mình không nghĩ mình có thể thực hiện chuyến đi này sớm như vậy. Mình nôn nóng muốn được nhìn thấy thật nhiều cảnh đẹp, thật nhiều điều tuyệt vời và cảm nhận được cuộc sống của người dân bản địa tại mỗi khu vực. Tuy nhiên, mình hiểu rất rõ việc đi một mình và thân là con gái có thể sẽ có nguy hiểm đến thế nào (trước đó mình đã phượt độc hành tới một vài điểm, tuy nhiên chủ yếu là trong bán kính 200km từ TP. HCM). Nhưng nhìn đi nhìn lại, việc bước lên nỗi sợ của chính mình cũng là thứ khiến mình phấn khích rất nhiều.
Cực Tây A Pa Chải - Cột mốc 3 nước.
PV: Chính nhờ như vậy, chuyến đi này bạn gặt hái được nhiều kỷ niệm?
Hoài Linh: Mình có rất nhiều kỷ niệm, cả đẹp và xấu, nhưng nếu để chia sẻ với mọi người, mình sẽ kể về hành trình của mình tại Phong Nha Kẻ Bàng - Quảng Bình. Tại đây, mình đã gặp được những người đã giúp mình phần nào giải đáp những bất an trong lòng. Ví dụ, mình đã từng gặp hai chị solo traveller (du lịch một mình). Một chị người Pháp, một chị người Việt Nam. Cả hai người đều đã ở độ tuổi mà mọi người đều nghĩ sẽ phải ổn định, bản thân mình cũng nghĩ ở độ tuổi đó cũng sẽ rất khó để mình có thể bứt ra khỏi guồng quay cuộc sống và bước vào một hành trình như vậy. Nhưng khi nói chuyện với hai người đó, nghe câu chuyện và những trải nghiệm hai người nhận được, phóng chiếu từ nỗi sợ khi bước lên một hành trình trải nghiệm độc hành của mình, mình bỗng cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh để gạt bỏ nỗi sợ qua một bên và làm những điều mình muốn. Cũng nhờ hai chị, mình có thêm hai góc nhìn, một từ phương Đông và một từ phương Tây, giúp mình cởi mở hơn rất nhiều trong suy nghĩ.
Sống lưng khủng long - Tà Xùa, Sơn La.
PV: Ngoài những kỷ niệm, bạn ấn tượng với điểm đến nào nhất và lý do tại sao?
Hoài Linh: Huế chắc chắn là nơi mình thích nhất trong cả chuyến đi. Mình dành hẳn 6 ngày cho Huế. Đối với mình, về cảm quan, Huế là nơi có đa dạng địa hình, có cả núi và biển. Cả hai nơi này đều rất rất đẹp. Dãy núi Bạch Mã có thác Đỗ Quyên hùng vĩ, biển thì có biển Lăng Cô yên bình. Về cuộc sống của người Huế, mình thấy rất thú vị, vì nó là sự giao thoa của truyền thống và hiện đại. Huế là cố đô, ở đây lưu giữ cả một thời đại, mình thấy người Huế bảo tồn những nét đẹp này rất tốt, không chỉ lưu giữ trên những công trình kiến trúc, mà còn là trong cách họ đối đáp nhau hằng ngày, trong câu nói, trong cách nói và trong cả phong thái. Bản thân mình khi trải nghiệm tại đây, đặc biệt khi bước vào Đại Nội, chính mình cảm thấy mình trầm lắng hơn rất nhiều, chậm rãi cảm thụ, trái ngược hoàn toàn đối với mình của bình thường - một người khá sôi nổi. Có lẽ là không khí của sự xưa cũ đã áp vào người mình chăng, mình thực sự đã nghĩ như vậy và việc trải nghiệm sự thay đổi này của bản thân cũng khiến mình hào hứng khi nhắc đến Huế. Suy cho cùng thì đi cũng là một cách để khám phá chính bản thân mình mà đúng không?
PV: Đúng như thế. Vậy chuyến xuyên Việt này bạn nhận được những bài học, giá trị nào?
Hoài Linh: Ngoài những bài học về xử lý tình huống, thích nghi tốt hơn..., mình còn nhận được một bài học mà đến khi thực hiện chuyến đi này mình mới thực sự hiểu được. Đó là hãy mạnh dạn làm những điều bạn muốn ngay lập tức.
Thật ra, trước khi đi, mình sợ hãi rất nhiều thứ. Ngoài những điều không hay có thể xảy ra trong chuyến đi, mình còn lo sợ về công việc và sự nghiệp trong tương lai. Mình đi làm được hơn 1 năm, nếu nói về chuyên môn thực ra vẫn còn là một “fresh man”, nếu mình nghỉ việc bây giờ thì có thể khi bắt đầu ở một môi trường mới, mình sẽ phải bắt đầu lại ở mức thấp hơn so với hiện tại. Nếu mình cố gắng làm việc tiếp và lên một level cao hơn rồi mới nghỉ thì có thể khi quay lại mình sẽ dễ dàng hơn chăng, lúc đó mình thật sự khá băn khoăn về vấn đề này.
Ngoài ra, chuyến đi này cũng sẽ tiêu tốn khá nhiều, có thể sẽ là toàn bộ số tiền mình tích cóp được tới thời điểm hiện tại. Sự bấp bênh về tài chính sau chuyến đi cũng làm mình lo lắng khá nhiều. Nhưng sau đó, mình nhận được sự ủng hộ của các anh chị em thân thiết và mình đã dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn của mình để trải nghiệm thứ mình muốn bấy lâu nay. Sau chuyến đi, sau những trải nghiệm quý giá, những bài học, mình nhận ra rằng, nếu dũng cảm bước ra ngoài, có thể mình cũng trầy trật hơn một chút, nhưng nếu so với những cái mình nhận được thì thật ra nó không quá đáng sợ tới như vậy. Thực tế, việc bước ra khỏi vùng an toàn, làm một điều mạo hiểm, thách thức nỗi sợ của mình cũng sẽ là thứ đẩy mức độ hưng phấn của mình lên cao gấp nhiều lần. Nên mình nghĩ, suy cho cùng, việc mình muốn làm, hãy làm ngay lập tức.
Tà Xùa - Bắc Yên, Sơn La.
PV: Nhờ đó bạn có chuyến xuyên Việt đáng nhớ. Vậy một thân một mình con gái đi qua 30 tỉnh thành, bạn cảm thấy như thế nào?
Hoài Linh: Người ta hay nói, đôi khi càng biết nhiều thì càng sợ nhiều. Câu này đúng với mình. Mình thấy bản thân vẫn còn ngây thơ, đôi khi hơi ngu ngơ. Trong rất nhiều trường hợp, nếu thay đổi góc nhìn một chút, có thể sẽ là một tình thế bất lợi cho cá nhân mình. Nhưng vì không biết (hoặc không muốn biết), mình đổi sang một góc nhìn tươi sáng hơn, nên cũng chính vì sự ngu ngơ đó mà mình có đủ dũng cảm để làm việc mà mình muốn. Còn đối với người khác, chắc mọi người sẽ gọi mình là một cô gái lì lợm.
Đôi khi mình thấy thật tự hào. Đầu tiên là tự hào vì Việt Nam mình quá đẹp, sau đó là tự hào vì bản thân mình may mắn được trải nghiệm nhìn ngắm vẻ đẹp đó. Đến bây giờ khi nghĩ lại, thỉnh thoảng mình vẫn không tin được là mình đã may mắn có một hành trình tuyệt vời như vậy.
Hang Táu - Mộc Châu, Sơn La.
PV: Thông qua chuyến xuyên Việt này, bạn muốn truyền tải thông điệp gì cho các cô gái muốn thực hiện những chuyến đi xa nhưng chưa dám?
Hoài Linh: Việc đi một mình và là con gái đi một mình thì chưa thật sự phổ biến ở nước mình. Mọi người sẽ còn suy nghĩ rất nhiều đến các vấn đề như đi một mình lỡ có gì thì làm sao, đi một mình chán lắm, đi một mình... Nhìn chung, mình thấy các cô gái muốn đi thì rất nhiều, nhưng đi một mình thì không dám, nên các trải nghiệm du lịch của các bạn có thể bị trì hoãn và sẽ phụ thuộc rất nhiều vào những người khác. Mình muốn tiếp thêm sức mạnh để các bạn mạnh dạn bước đi nhìn ngắm thế giới rộng lớn và đẹp đẽ. Mình muốn là một người trải nghiệm, để từ đó nói lên với các bạn rằng, các bạn ơi, việc là một cô gái nhỏ không hề cản bước chúng ta trải nghiệm thế giới này (đôi khi chính là vì phái yếu mà chúng ta sẽ được đặc quyền có những trải nghiệm rất bất ngờ theo một hướng tích cực), hãy cứ bước đi, thế giới đẹp đẽ này sẽ nâng bước chân bạn.
Xin cảm ơn bạn về cuộc trò chuyện này. Chúc bạn có nhiều chuyến vi vu thú vị!
Thác Chiềng Khoa - Mộc Châu, Sơn La.
Bên bức Panorama về một thời khói lửa - Bảo tàng Điện Biên.
Sa Pa - Lào Cai.
Hồ Ma Đa trong cung trekking tại Phong Nha Kẻ Bàng - Quảng Bình.
Biển Nhật Lệ - Quảng Bình.
Đại nội - Huế.