Hồ Thị Thanh Trà
Well-known member
Sau những trận mưa xuân hoặc cuối hè đầu thu, núi đá ở Ninh Bình xuất hiện đặc sản lạ, trong suốt, mọng nước như thạch, hơi tanh mùi rêu và mát lạnh khi chạm vào.
Nhắc tới đặc sản Ninh Bình, ngoài những cái tên quen thuộc như thịt dê, cơm cháy, gỏi nhệch… còn có một món dân dã nhưng không phải ai cũng biết. Đó là dún đá.
Dún đá thực chất là một loại rêu mọc trên đá, được tìm thấy ở những hốc, khe núi đá lởm chởm khắp địa phận tỉnh Ninh Bình.
Chúng thường xuất hiện vào mùa xuân hoặc cuối hè đầu thu (tháng 9, tháng 10), sau những đợt mưa dài ngày, không khí ẩm ướt.
Dún đá màu xanh trong veo như thạch găng, mát rượi, thường xuất hiện sau những cơn mưa rào ở nơi khe núi còn đọng nước. Ảnh: Vững vàng vlogs
Chị Lê Thị Tố Uyên – người dân sống ở TP Ninh Bình cũ cho biết, việc khai thác dún đá khá nguy hiểm.
Bà con địa phương phải leo lên những nơi dún dễ phát triển, thường là những mỏm đá sắc nhọn, không bằng phẳng hoặc men theo các hốc đá cao, nơi cửa hang…
“Thấy trời ngớt mưa, người dân phải đi thu hoạch dún đá luôn vì để nắng lên, chúng sẽ lụi hết.
Chưa kể, sau những trận mưa, đường di chuyển trên núi đá rất trơn trượt, lại nhiều côn trùng nên bà con gặp không ít khó khăn”, chị Uyên nói.
Không chỉ thu hoạch vất vả, việc sơ chế dún đá cũng đòi hỏi tốn nhiều thời gian và công sức. Ảnh: Uyen Sho
Theo người phụ nữ này, dún đá có hình dạng giống mộc nhĩ (nấm tai mèo) nhưng trong suốt như thạch, có mùi hơi tanh của rêu và sờ vào mát lạnh.
Dún đá mọng nước, mềm, màu xanh hoặc hơi ngả vàng. Chúng mọc rải rác khắp nơi, có chỗ mọc thành cụm lớn cỡ chừng cái mâm, cái thúng.
Sau khi khai thác, người dân địa phương mang dún đá về rửa qua vài lần nước, đãi thật kỹ cho sạch, cẩn thận loại bỏ hết bụi bẩn, lá cây hay đá dăm bị dính vào.
Sau đó, họ ngâm dún đá với nước vôi trong (hoặc nước vo gạo), rửa sạch lần nữa rồi mới đem chế biến. Thông thường, dún đá sẽ được luộc sơ trước khi biến tấu thành các món khác để giữ nguyên được độ mọng nước, tươi ngon.
Nhắc tới đặc sản Ninh Bình, ngoài những cái tên quen thuộc như thịt dê, cơm cháy, gỏi nhệch… còn có một món dân dã nhưng không phải ai cũng biết. Đó là dún đá.
Dún đá thực chất là một loại rêu mọc trên đá, được tìm thấy ở những hốc, khe núi đá lởm chởm khắp địa phận tỉnh Ninh Bình.
Chúng thường xuất hiện vào mùa xuân hoặc cuối hè đầu thu (tháng 9, tháng 10), sau những đợt mưa dài ngày, không khí ẩm ướt.
Dún đá màu xanh trong veo như thạch găng, mát rượi, thường xuất hiện sau những cơn mưa rào ở nơi khe núi còn đọng nước. Ảnh: Vững vàng vlogs
Chị Lê Thị Tố Uyên – người dân sống ở TP Ninh Bình cũ cho biết, việc khai thác dún đá khá nguy hiểm.
Bà con địa phương phải leo lên những nơi dún dễ phát triển, thường là những mỏm đá sắc nhọn, không bằng phẳng hoặc men theo các hốc đá cao, nơi cửa hang…
“Thấy trời ngớt mưa, người dân phải đi thu hoạch dún đá luôn vì để nắng lên, chúng sẽ lụi hết.
Chưa kể, sau những trận mưa, đường di chuyển trên núi đá rất trơn trượt, lại nhiều côn trùng nên bà con gặp không ít khó khăn”, chị Uyên nói.
Không chỉ thu hoạch vất vả, việc sơ chế dún đá cũng đòi hỏi tốn nhiều thời gian và công sức. Ảnh: Uyen Sho
Theo người phụ nữ này, dún đá có hình dạng giống mộc nhĩ (nấm tai mèo) nhưng trong suốt như thạch, có mùi hơi tanh của rêu và sờ vào mát lạnh.
Dún đá mọng nước, mềm, màu xanh hoặc hơi ngả vàng. Chúng mọc rải rác khắp nơi, có chỗ mọc thành cụm lớn cỡ chừng cái mâm, cái thúng.
Sau khi khai thác, người dân địa phương mang dún đá về rửa qua vài lần nước, đãi thật kỹ cho sạch, cẩn thận loại bỏ hết bụi bẩn, lá cây hay đá dăm bị dính vào.
Sau đó, họ ngâm dún đá với nước vôi trong (hoặc nước vo gạo), rửa sạch lần nữa rồi mới đem chế biến. Thông thường, dún đá sẽ được luộc sơ trước khi biến tấu thành các món khác để giữ nguyên được độ mọng nước, tươi ngon.