linh_449
Linh Linhh
Điệu nhảy của Shokupan
(Shokupan no Waltz)
-Mitsuki Nagasu-
“Điệu nhảy của Shokupan” như là một giai điệu nhẹ nhàng về cuộc sống. Giọng văn rất đỗi dịu êm và chầm chậm đúng chất đặc trưng của văn học Nhật. Và cũng như những tác phẩm văn học Nhật Bản khác, câu chuyện này mang đậm tính nhân văn trong đó.
Bằng tài năng nghệ thuật của mình, Mitsuki Nagasu đã vẽ ra khung cảnh êm đềm của thị trấn No Ishiki và thiên nhiên trên núi Mino hết sức nên thơ.
““Mùa xuân là màu xanh lục mờ. Mùa thu là màu lửa cháy đỏ rực. Mùa đông đội chiếc mũ tuyết, cả ngọn núi sẽ có màu xanh nhạt và như có sương khói bao phủ xung quanh”
Giờ đang là đầu hạ. Đây là khoảng thời gian thân núi hút lấy nước mưa, khiến cây cối mướt mát và thêm phần bóng bẩy. Xuân, hạ, thu, đông. Ngọn núi Mino này đã nắm giữ vẻ đẹp của cả bốn mùa đó ”
“Điệu nhảy của Shokupan” phản ánh rõ nét sự ám ảnh của bạo lực học đường. Nhân vật chính của câu chuyện là Yuuki - một cậu bé 12 tuổi hiền lành, chăm chỉ nhưng bị bạn bè xa lánh, bị bắt nạt và thiếu thốn tình cảm. Mẹ cậu dường như chẳng hiểu và cũng chẳng biết được sự lạc lõng của Yuuki ở trường. Sau những bộ mặt thiên thần được trưng ra trước thầy cô, là sự độc ác của con “quỷ dữ” nơi trường học. Dù là sự xa lánh và vô cảm của bạn bè trong lớp, sự bắt nạt trực tiếp như Koutarou, hay là những thủ đoạn, mánh khóe đằng sau sự giả tạo hiền từ với cậu của Machi, tất cả đều khoét sâu, hủy hoại tâm lí của Yuuki. Cậu cắm đầu vào học vì muốn thi đỗ trường chuyên để thoát khỏi cảnh bị bạo lực mỗi ngày. Người lớn có thể không tin vào cái ác của trẻ con, cũng chẳng mảy may về gánh nặng của bạo lực mà chúng phải hứng chịu. Họ cứ nghĩ đó là trò đùa nghịch của trẻ con hoặc chẳng để ý đến mặc dù chúng đã cố gắng biểu hiện điều đó, như sự giận dỗi vô cớ của Yuuki khi mẹ cậu bảo muốn cảm ơn những người bạn trong lớp của cậu. Đừng nghĩ trẻ con không biết ác, cũng đừng nghĩ trẻ con không biết tổn thương.
Sự xuất hiện của Shokupan, như một tia sáng lóe lên trong cuộc sống u tối của cậu. Và chính chú chó nhỏ này đã truyền cho cậu dũng khí. Cả Yuuki và Shokupan đều bị bỏ rơi, bị xa lánh và bắt nạt bởi “bạn bè” xung quanh, sự đồng cảm kết nối cậu và chú chó. Tiêu đề của cuốn sách (Shokupan no waltz) bắt nguồn từ sự nhạy cảm khác thường của Shokupan với bản nhạc Chopin : “Điệu Waltz của chú chó nhỏ” mỗi khi Yuuki đàn hoặc thổi ống tiêu cho nó nghe. Trong mắt cậu, Shokupan là một con chó tạp chủng xấu xí, nhát chết và đáng thương. Nhưng suy nghĩ của Yuuki đã thay đổi khi Shokupan lao mình chiến đấu với bầy lợn rừng để bảo vệ cậu cho tới khi nó bị thương rất nặng, nó trở nên mạnh mẽ và dũng cảm hơn bao giờ hết. Suy nghĩ đó khiến cậu cũng đã can đảm để bảo vệ lại Shokupan. Cho tới khi Shokupan mất vì vết thương quá nặng, vị bác sĩ thú y đã cho Yuuki biết rằng nó không phải là con chó hoang tạp chủng như cậu vẫn nghĩ, mà là chó võ sĩ, thuộc một dòng dõi thuần chủng có lịch sử lâu đời đầy kiêu hãnh.“Shokupan là chú chó nổi tiếng nhất thế giới, không thua kém bất kì chú chó nào khác.” Cho đến khi cuốn sách kết thúc, lời lý giải về niềm yêu thích đặc biệt mà Shokupan dành cho bản nhạc của Chopin vẫn còn là một ẩn số.
Một Ryosuke vẫn quan tâm bạn bè, ông bà bán hàng tạp hóa đã giúp đỡ Yuuki hay vị bác sĩ thú y hết lòng cứu chữa chú cún nhỏ, đều là sự đại diện cho tình thương, tình người trong xã hội.
Mẹ của Yuuki là một nhân vật rất đặc biệt. Bà từng là một tiếp viên quán bar, nhưng sau cái chết của bà Yuuki, mẹ cậu đã trở thành một nữ y tá thú y. Một người mẹ từng gián tiếp khiến Yuuki bị bắt nạt vì nghề nghiệp “không đứng đắn” của mẹ mình, khiến cậu luôn giữ thành kiến với bà. Nhưng cuối cùng, Yuuki đã thấu hiểu mẹ hơn và mẹ cậu cũng chính là người gieo thêm động lực và hi vọng cho cậu sau cái chết của Shokupan.
“LUÔN CÓ NHỮNG CHUYỆN NGOÀI TẦM KIỂM SOÁT XẢY RA. TRÊN ĐỜI NÀY, CÓ QUÁ NHIỀU VIỆC MÀ CHÚNG TA PHẢI CẮN RĂNG CHẤP NHẬN.”
Câu chuyện có kết thúc mở, chuyện Yuuki bị ức hiếp ở trường học vẫn chưa được giải quyết rõ ràng, nhưng cậu đã có đủ dũng khí để đối mặt với điều đó và hi vọng vào một tương lai hạnh phúc hơn.
“Điệu nhảy của Shokupan” ẩn chứa thông điệp sâu sắc về bạo lực học đường, những bài học quý báu về tình bạn, tình yêu thương và lòng nhân ái.
(Shokupan no Waltz)
-Mitsuki Nagasu-
“Điệu nhảy của Shokupan” như là một giai điệu nhẹ nhàng về cuộc sống. Giọng văn rất đỗi dịu êm và chầm chậm đúng chất đặc trưng của văn học Nhật. Và cũng như những tác phẩm văn học Nhật Bản khác, câu chuyện này mang đậm tính nhân văn trong đó.
Bằng tài năng nghệ thuật của mình, Mitsuki Nagasu đã vẽ ra khung cảnh êm đềm của thị trấn No Ishiki và thiên nhiên trên núi Mino hết sức nên thơ.
““Mùa xuân là màu xanh lục mờ. Mùa thu là màu lửa cháy đỏ rực. Mùa đông đội chiếc mũ tuyết, cả ngọn núi sẽ có màu xanh nhạt và như có sương khói bao phủ xung quanh”
Giờ đang là đầu hạ. Đây là khoảng thời gian thân núi hút lấy nước mưa, khiến cây cối mướt mát và thêm phần bóng bẩy. Xuân, hạ, thu, đông. Ngọn núi Mino này đã nắm giữ vẻ đẹp của cả bốn mùa đó ”
“Điệu nhảy của Shokupan” phản ánh rõ nét sự ám ảnh của bạo lực học đường. Nhân vật chính của câu chuyện là Yuuki - một cậu bé 12 tuổi hiền lành, chăm chỉ nhưng bị bạn bè xa lánh, bị bắt nạt và thiếu thốn tình cảm. Mẹ cậu dường như chẳng hiểu và cũng chẳng biết được sự lạc lõng của Yuuki ở trường. Sau những bộ mặt thiên thần được trưng ra trước thầy cô, là sự độc ác của con “quỷ dữ” nơi trường học. Dù là sự xa lánh và vô cảm của bạn bè trong lớp, sự bắt nạt trực tiếp như Koutarou, hay là những thủ đoạn, mánh khóe đằng sau sự giả tạo hiền từ với cậu của Machi, tất cả đều khoét sâu, hủy hoại tâm lí của Yuuki. Cậu cắm đầu vào học vì muốn thi đỗ trường chuyên để thoát khỏi cảnh bị bạo lực mỗi ngày. Người lớn có thể không tin vào cái ác của trẻ con, cũng chẳng mảy may về gánh nặng của bạo lực mà chúng phải hứng chịu. Họ cứ nghĩ đó là trò đùa nghịch của trẻ con hoặc chẳng để ý đến mặc dù chúng đã cố gắng biểu hiện điều đó, như sự giận dỗi vô cớ của Yuuki khi mẹ cậu bảo muốn cảm ơn những người bạn trong lớp của cậu. Đừng nghĩ trẻ con không biết ác, cũng đừng nghĩ trẻ con không biết tổn thương.
Sự xuất hiện của Shokupan, như một tia sáng lóe lên trong cuộc sống u tối của cậu. Và chính chú chó nhỏ này đã truyền cho cậu dũng khí. Cả Yuuki và Shokupan đều bị bỏ rơi, bị xa lánh và bắt nạt bởi “bạn bè” xung quanh, sự đồng cảm kết nối cậu và chú chó. Tiêu đề của cuốn sách (Shokupan no waltz) bắt nguồn từ sự nhạy cảm khác thường của Shokupan với bản nhạc Chopin : “Điệu Waltz của chú chó nhỏ” mỗi khi Yuuki đàn hoặc thổi ống tiêu cho nó nghe. Trong mắt cậu, Shokupan là một con chó tạp chủng xấu xí, nhát chết và đáng thương. Nhưng suy nghĩ của Yuuki đã thay đổi khi Shokupan lao mình chiến đấu với bầy lợn rừng để bảo vệ cậu cho tới khi nó bị thương rất nặng, nó trở nên mạnh mẽ và dũng cảm hơn bao giờ hết. Suy nghĩ đó khiến cậu cũng đã can đảm để bảo vệ lại Shokupan. Cho tới khi Shokupan mất vì vết thương quá nặng, vị bác sĩ thú y đã cho Yuuki biết rằng nó không phải là con chó hoang tạp chủng như cậu vẫn nghĩ, mà là chó võ sĩ, thuộc một dòng dõi thuần chủng có lịch sử lâu đời đầy kiêu hãnh.“Shokupan là chú chó nổi tiếng nhất thế giới, không thua kém bất kì chú chó nào khác.” Cho đến khi cuốn sách kết thúc, lời lý giải về niềm yêu thích đặc biệt mà Shokupan dành cho bản nhạc của Chopin vẫn còn là một ẩn số.
Một Ryosuke vẫn quan tâm bạn bè, ông bà bán hàng tạp hóa đã giúp đỡ Yuuki hay vị bác sĩ thú y hết lòng cứu chữa chú cún nhỏ, đều là sự đại diện cho tình thương, tình người trong xã hội.
Mẹ của Yuuki là một nhân vật rất đặc biệt. Bà từng là một tiếp viên quán bar, nhưng sau cái chết của bà Yuuki, mẹ cậu đã trở thành một nữ y tá thú y. Một người mẹ từng gián tiếp khiến Yuuki bị bắt nạt vì nghề nghiệp “không đứng đắn” của mẹ mình, khiến cậu luôn giữ thành kiến với bà. Nhưng cuối cùng, Yuuki đã thấu hiểu mẹ hơn và mẹ cậu cũng chính là người gieo thêm động lực và hi vọng cho cậu sau cái chết của Shokupan.
“LUÔN CÓ NHỮNG CHUYỆN NGOÀI TẦM KIỂM SOÁT XẢY RA. TRÊN ĐỜI NÀY, CÓ QUÁ NHIỀU VIỆC MÀ CHÚNG TA PHẢI CẮN RĂNG CHẤP NHẬN.”
Câu chuyện có kết thúc mở, chuyện Yuuki bị ức hiếp ở trường học vẫn chưa được giải quyết rõ ràng, nhưng cậu đã có đủ dũng khí để đối mặt với điều đó và hi vọng vào một tương lai hạnh phúc hơn.
“Điệu nhảy của Shokupan” ẩn chứa thông điệp sâu sắc về bạo lực học đường, những bài học quý báu về tình bạn, tình yêu thương và lòng nhân ái.