linh_449
Linh Linhh
Vài ngày trước, có một bạn trong diễn đàn học tập của chúng tôi hỏi rằng: Mình cũng muốn phát triển, nhưng cảm thấy rất mơ hồ, không biết nên học cái gì nữa?
Mơ hồ, không biết nỗ lực theo hướng nào, là căn bệnh của rất nhiều người trẻ. Cách đây không lâu, cô em họ cũng nói với tôi như vậy.
Cô em ấy sau khi tốt nghiệp xong đã tìm được một công việc ổn định, sáng 9h đi làm, chiều 5h tan làm, nghiêm túc nỗ lực. Năm ngoái họp lớp, cô em biết được rất nhiều bạn học người thì thăng chức, người thì lương cao ngất ngưởng, liền cảm thấy bị đả kích, quyết tâm nỗ lực cầu tiến hơn.
Nhưng nghỉ hè tôi về nhà thăm thì lại chỉ thấy ngồi lướt điện thoại, trông thấy thế tôi mới hỏi: Sao bảo là quyết tâm nỗ lực cơ mà?
Em ấy đáp: Nhưng mà em hoang mang quá, không biết nên học cái gì, thôi cứ thả lỏng đã rồi tính tiếp.
Lúc còn trẻ, mơ hồ là chuyện bình thường, bởi lẽ bạn đang ở trong giai đoạn mơ hồ về tương lai, nhưng đây cũng không thể là cái cớ để lãng phí thời gian được.
Đường là đi mà ra, chứ không phải đợi mà ra được. Phương thức để giải quyết sự mơ hồ tuyệt đối không phải là nằm lì ra đó rồi đợi cao nhân nào đó đến vẽ đường cho đi, mà là phải ưu hóa cuộc sống hiện tại, chủ động suy nghĩ tìm đường ra.
Cứ loay hoay, lang thang tại một chỗ, bạn vĩnh viễn sẽ không bao giờ có thể tìm được lối ra.
Có một học giả từng nói rằng: khi bạn cảm thấy mơ hồ, tốt nhất là hãy ngay lập tức đi làm chuyện mà bạn phải đầu tư 100% tâm sức vào, và chuyện đó chính là đọc sách.
Đọc sách có thể giúp chúng ta suy nghĩ, định hình lại giá trị quan của chúng ta, giúp ta hiểu rõ hơn rằng mình rốt cuộc muốn trở thành một người ra sao.
Khi mơ hồ, đọc sách có thể khiến con người ta tỉnh táo hơn cả.
Mơ hồ, không biết nỗ lực theo hướng nào, là căn bệnh của rất nhiều người trẻ. Cách đây không lâu, cô em họ cũng nói với tôi như vậy.
Cô em ấy sau khi tốt nghiệp xong đã tìm được một công việc ổn định, sáng 9h đi làm, chiều 5h tan làm, nghiêm túc nỗ lực. Năm ngoái họp lớp, cô em biết được rất nhiều bạn học người thì thăng chức, người thì lương cao ngất ngưởng, liền cảm thấy bị đả kích, quyết tâm nỗ lực cầu tiến hơn.
Nhưng nghỉ hè tôi về nhà thăm thì lại chỉ thấy ngồi lướt điện thoại, trông thấy thế tôi mới hỏi: Sao bảo là quyết tâm nỗ lực cơ mà?
Em ấy đáp: Nhưng mà em hoang mang quá, không biết nên học cái gì, thôi cứ thả lỏng đã rồi tính tiếp.
Lúc còn trẻ, mơ hồ là chuyện bình thường, bởi lẽ bạn đang ở trong giai đoạn mơ hồ về tương lai, nhưng đây cũng không thể là cái cớ để lãng phí thời gian được.
Đường là đi mà ra, chứ không phải đợi mà ra được. Phương thức để giải quyết sự mơ hồ tuyệt đối không phải là nằm lì ra đó rồi đợi cao nhân nào đó đến vẽ đường cho đi, mà là phải ưu hóa cuộc sống hiện tại, chủ động suy nghĩ tìm đường ra.
Cứ loay hoay, lang thang tại một chỗ, bạn vĩnh viễn sẽ không bao giờ có thể tìm được lối ra.
Có một học giả từng nói rằng: khi bạn cảm thấy mơ hồ, tốt nhất là hãy ngay lập tức đi làm chuyện mà bạn phải đầu tư 100% tâm sức vào, và chuyện đó chính là đọc sách.
Đọc sách có thể giúp chúng ta suy nghĩ, định hình lại giá trị quan của chúng ta, giúp ta hiểu rõ hơn rằng mình rốt cuộc muốn trở thành một người ra sao.
Khi mơ hồ, đọc sách có thể khiến con người ta tỉnh táo hơn cả.
Đính kèm
-
75.1 KB Xem: 53