Thanh Thúy
Well-known member
Dữ liệu mới nhất từ kính viễn vọng không gian James Webb đã mang đến một phát hiện bất ngờ về Ariel, mặt trăng của Sao Thiên Vương: Dấu hiệu của một đại dương nước lỏng ẩn sâu bên dưới lớp vỏ băng giá.
Điều khiến các nhà khoa học kinh ngạc chính là sự hiện diện bất thường của băng carbon dioxide trên bề mặt Ariel, tập trung dày đặc ở bán cầu luôn hướng ra xa Sao Thiên Vương. Ở nhiệt độ cực thấp của hệ sao Thiên Vương, carbon dioxide thường tồn tại ở dạng khí và dễ dàng thoát ra ngoài không gian.
Nhóm nghiên cứu từ Đại học Johns Hopkins (Mỹ) đã sử dụng James Webb để phân tích quang phổ hóa học của Ariel. Kết quả cho thấy mặt trăng này chứa lượng carbon dioxide lớn nhất hệ Mặt Trời, ước tính dày ít nhất 10mm.
Đặc biệt, các nhà khoa học còn phát hiện thấy carbon monoxide trên bề mặt Ariel. TS Richard Cartwright, tác giả chính của nghiên cứu, cho biết: "Nó không nên ở đó. Bạn phải hạ nhiệt độ xuống -243 độ C thì carbon monoxide mới có thể tồn tại ở dạng ổn định." Trong khi đó, nhiệt độ bề mặt của Ariel ấm hơn, vào khoảng -208 độ C.
Để giải thích cho sự tồn tại của carbon dioxide và carbon monoxide trên Ariel, nhóm nghiên cứu nhận định rằng phải có một đại dương nước lỏng bên dưới lớp băng. Đại dương này cung cấp môi trường cho các phản ứng hóa học, tạo ra carbon dioxide và carbon monoxide, sau đó phun trào lên bề mặt qua các vết nứt hoặc hoạt động địa chất.
Phát hiện này mở ra hi vọng mới về sự sống ngoài Trái Đất. Nước lỏng là yếu tố quan trọng cho sự sống. Mặc dù chưa có bằng chứng về sự sống trên Ariel, nhưng phát hiện này khiến mặt trăng này trở thành mục tiêu tiềm năng cho các sứ mệnh không gian trong tương lai.
Điều khiến các nhà khoa học kinh ngạc chính là sự hiện diện bất thường của băng carbon dioxide trên bề mặt Ariel, tập trung dày đặc ở bán cầu luôn hướng ra xa Sao Thiên Vương. Ở nhiệt độ cực thấp của hệ sao Thiên Vương, carbon dioxide thường tồn tại ở dạng khí và dễ dàng thoát ra ngoài không gian.
Nhóm nghiên cứu từ Đại học Johns Hopkins (Mỹ) đã sử dụng James Webb để phân tích quang phổ hóa học của Ariel. Kết quả cho thấy mặt trăng này chứa lượng carbon dioxide lớn nhất hệ Mặt Trời, ước tính dày ít nhất 10mm.
Đặc biệt, các nhà khoa học còn phát hiện thấy carbon monoxide trên bề mặt Ariel. TS Richard Cartwright, tác giả chính của nghiên cứu, cho biết: "Nó không nên ở đó. Bạn phải hạ nhiệt độ xuống -243 độ C thì carbon monoxide mới có thể tồn tại ở dạng ổn định." Trong khi đó, nhiệt độ bề mặt của Ariel ấm hơn, vào khoảng -208 độ C.
Để giải thích cho sự tồn tại của carbon dioxide và carbon monoxide trên Ariel, nhóm nghiên cứu nhận định rằng phải có một đại dương nước lỏng bên dưới lớp băng. Đại dương này cung cấp môi trường cho các phản ứng hóa học, tạo ra carbon dioxide và carbon monoxide, sau đó phun trào lên bề mặt qua các vết nứt hoặc hoạt động địa chất.
Phát hiện này mở ra hi vọng mới về sự sống ngoài Trái Đất. Nước lỏng là yếu tố quan trọng cho sự sống. Mặc dù chưa có bằng chứng về sự sống trên Ariel, nhưng phát hiện này khiến mặt trăng này trở thành mục tiêu tiềm năng cho các sứ mệnh không gian trong tương lai.