Thanh Thúy
Well-known member
Intel, gã khổng lồ một thời của làng chip, giờ đây không chỉ "toang" ở mảng công nghệ mà còn loay hoay tìm đường sống giữa mớ nợ chồng chất. Bỏ lỡ bao cơ hội vàng, giờ công ty này đang phải xoay xở với nợ ngập đầu, nhưng thứ duy nhất mà họ chưa nghĩ ra là... cách kiếm lợi nhuận. Từ việc bị bỏ lại trong cuộc đua công nghệ, đến việc dựa vào tiền trợ cấp để sống sót, Intel đang thực sự rơi vào một tình cảnh éo le chưa từng có.
Phải mất tới hai thập kỷ, Intel mới lỡ hẹn với cơ hội "vàng mười" của tương lai. Khi ngành di động bùng nổ vào những năm 2000, họ đã mải mê thống trị mảng PC mà quên béng mất thị trường béo bở này. Còn gần đây, họ lại lề mề trong việc áp dụng công nghệ quang khắc cực tím (EUV) mà ban đầu chính họ đã tài trợ. Kết quả? Nvidia hiện đang chiếm lĩnh thị trường chip AI nóng bỏng tay, còn Intel thì vẫn đang "thơ thẩn" tìm lối ra.
Cứ như truyền thống của những công ty lớn gặp khó, tin đồn thâu tóm và sáp nhập bắt đầu lan tràn. Nào là Qualcomm muốn mua lại Intel, rồi cả Apollo - một tập đoàn tài chính, cũng có ý định đầu tư vào đây. Nhưng ai dại dột nhảy vào thì cũng phải giải quyết một bài toán khó nhằn: Mảng đúc chip Intel Foundry, được cho là "át chủ bài" của Mỹ, hiện vẫn chưa sinh lời mà lại ngốn vốn như nước. Để cạnh tranh với gã khổng lồ TSMC (Đài Loan), Intel cần một núi tiền đầu tư liên tục.
The Economist ví câu chuyện của Intel như một kỳ tích của ngành kỹ thuật Mỹ, nhưng giờ đây, công ty này cần một phép màu về tài chính để tồn tại.
Pat Gelsinger, CEO của Intel, đã thừa nhận tình hình tệ hại này vào ngày 16/9 khi công bố rằng Intel Foundry sẽ trở thành một công ty con độc lập với ban quản trị riêng. Ý tưởng là nhằm thuyết phục khách hàng rằng mảng sản xuất của Intel không bị "bóp nghẹt" bởi bộ phận thiết kế chip. Nghe hay đó, nhưng sự thật là, chỉ có 1% doanh thu của Intel Foundry đến từ khách hàng ngoài công ty trong nửa đầu năm nay.
Một thông báo khác gây chú ý là Intel sẽ sản xuất chip AI tùy chỉnh cho mảng điện toán đám mây của Amazon. Tuy nhiên, không mấy ai tin tưởng rằng Intel có thể chuyển từ sản xuất chip "cây nhà lá vườn" sang làm cho khách hàng bên ngoài như TSMC đã làm.
Không sinh lợi, nhưng Intel lại gánh tới 53 tỷ USD nợ. Để chống chọi, họ ngày càng phụ thuộc vào tiền trợ cấp và các khoản vay tư nhân. Theo Đạo luật CHIPS, công ty đã được hứa hẹn nhiều tiền hơn bất kỳ ai khác. Riêng vào ngày 16/9, Intel đã được "tặng" 3 tỷ USD để sản xuất chip cho quân đội, chưa kể đến 8,5 tỷ USD tài trợ và 11 tỷ USD vay mượn công bố từ đầu năm.
Giám đốc của Apollo đã nói một câu mà nghe vào ai cũng phải bật cười: “Intel có nợ ngân hàng. Intel có trái phiếu chính phủ. Và giờ Intel có thêm cả 11 tỷ USD từ các khoản vay tư nhân”. Còn thứ mà Intel thiếu để khiến các cổ đông hết đau đầu? Một kế hoạch tạo ra lợi nhuận chứ gì nữa!
Cả chính phủ lẫn nhà tài trợ không thể nuôi Intel mãi được. Nhưng khi các dự án trì hoãn và nhân viên bị cắt giảm, công ty còn ít lựa chọn để huy động tiền mặt. Có thể Intel sẽ phải bán Altera, bộ phận sản xuất chip lập trình mà họ đã mua với giá 16,7 tỷ USD năm 2015, hoặc bán bớt cổ phần tại Mobileye - công ty công nghệ ô tô mà giờ cũng chẳng "sáng sủa" gì.
Một quyết định "táo bạo" hơn nữa có thể là tách biệt hoàn toàn Intel Foundry, nhưng với tình trạng tài chính bết bát như hiện tại, điều này khó xảy ra. Và khả năng Intel "bán mình" ư?
Nếu Qualcomm, một công ty thiết kế chip cho điện thoại, mua lại Intel, đó sẽ là thương vụ lớn nhất lịch sử ngành bán dẫn. Liên doanh này có thể tạo ra một gã khổng lồ chip - hãy gọi là "Qualtel", "Incomm", hoặc "Americhip" - với doanh thu 90 tỷ USD mỗi năm và trở thành khách hàng lớn cho Intel Foundry. Tuy nhiên, chuyện Qualcomm thiếu kinh nghiệm sản xuất và khả năng tài chính cũng không khả thi lắm.
Với tình hình hiện tại, có lẽ Intel sẽ phải quay lại vạch xuất phát, nơi mọi thứ có thể còn tồi tệ hơn. Nhưng không làm gì cũng không phải là một lựa chọn!
Phải mất tới hai thập kỷ, Intel mới lỡ hẹn với cơ hội "vàng mười" của tương lai. Khi ngành di động bùng nổ vào những năm 2000, họ đã mải mê thống trị mảng PC mà quên béng mất thị trường béo bở này. Còn gần đây, họ lại lề mề trong việc áp dụng công nghệ quang khắc cực tím (EUV) mà ban đầu chính họ đã tài trợ. Kết quả? Nvidia hiện đang chiếm lĩnh thị trường chip AI nóng bỏng tay, còn Intel thì vẫn đang "thơ thẩn" tìm lối ra.
Cứ như truyền thống của những công ty lớn gặp khó, tin đồn thâu tóm và sáp nhập bắt đầu lan tràn. Nào là Qualcomm muốn mua lại Intel, rồi cả Apollo - một tập đoàn tài chính, cũng có ý định đầu tư vào đây. Nhưng ai dại dột nhảy vào thì cũng phải giải quyết một bài toán khó nhằn: Mảng đúc chip Intel Foundry, được cho là "át chủ bài" của Mỹ, hiện vẫn chưa sinh lời mà lại ngốn vốn như nước. Để cạnh tranh với gã khổng lồ TSMC (Đài Loan), Intel cần một núi tiền đầu tư liên tục.
The Economist ví câu chuyện của Intel như một kỳ tích của ngành kỹ thuật Mỹ, nhưng giờ đây, công ty này cần một phép màu về tài chính để tồn tại.
Pat Gelsinger, CEO của Intel, đã thừa nhận tình hình tệ hại này vào ngày 16/9 khi công bố rằng Intel Foundry sẽ trở thành một công ty con độc lập với ban quản trị riêng. Ý tưởng là nhằm thuyết phục khách hàng rằng mảng sản xuất của Intel không bị "bóp nghẹt" bởi bộ phận thiết kế chip. Nghe hay đó, nhưng sự thật là, chỉ có 1% doanh thu của Intel Foundry đến từ khách hàng ngoài công ty trong nửa đầu năm nay.
Một thông báo khác gây chú ý là Intel sẽ sản xuất chip AI tùy chỉnh cho mảng điện toán đám mây của Amazon. Tuy nhiên, không mấy ai tin tưởng rằng Intel có thể chuyển từ sản xuất chip "cây nhà lá vườn" sang làm cho khách hàng bên ngoài như TSMC đã làm.
Không sinh lợi, nhưng Intel lại gánh tới 53 tỷ USD nợ. Để chống chọi, họ ngày càng phụ thuộc vào tiền trợ cấp và các khoản vay tư nhân. Theo Đạo luật CHIPS, công ty đã được hứa hẹn nhiều tiền hơn bất kỳ ai khác. Riêng vào ngày 16/9, Intel đã được "tặng" 3 tỷ USD để sản xuất chip cho quân đội, chưa kể đến 8,5 tỷ USD tài trợ và 11 tỷ USD vay mượn công bố từ đầu năm.
Giám đốc của Apollo đã nói một câu mà nghe vào ai cũng phải bật cười: “Intel có nợ ngân hàng. Intel có trái phiếu chính phủ. Và giờ Intel có thêm cả 11 tỷ USD từ các khoản vay tư nhân”. Còn thứ mà Intel thiếu để khiến các cổ đông hết đau đầu? Một kế hoạch tạo ra lợi nhuận chứ gì nữa!
Cả chính phủ lẫn nhà tài trợ không thể nuôi Intel mãi được. Nhưng khi các dự án trì hoãn và nhân viên bị cắt giảm, công ty còn ít lựa chọn để huy động tiền mặt. Có thể Intel sẽ phải bán Altera, bộ phận sản xuất chip lập trình mà họ đã mua với giá 16,7 tỷ USD năm 2015, hoặc bán bớt cổ phần tại Mobileye - công ty công nghệ ô tô mà giờ cũng chẳng "sáng sủa" gì.
Một quyết định "táo bạo" hơn nữa có thể là tách biệt hoàn toàn Intel Foundry, nhưng với tình trạng tài chính bết bát như hiện tại, điều này khó xảy ra. Và khả năng Intel "bán mình" ư?
Nếu Qualcomm, một công ty thiết kế chip cho điện thoại, mua lại Intel, đó sẽ là thương vụ lớn nhất lịch sử ngành bán dẫn. Liên doanh này có thể tạo ra một gã khổng lồ chip - hãy gọi là "Qualtel", "Incomm", hoặc "Americhip" - với doanh thu 90 tỷ USD mỗi năm và trở thành khách hàng lớn cho Intel Foundry. Tuy nhiên, chuyện Qualcomm thiếu kinh nghiệm sản xuất và khả năng tài chính cũng không khả thi lắm.
Với tình hình hiện tại, có lẽ Intel sẽ phải quay lại vạch xuất phát, nơi mọi thứ có thể còn tồi tệ hơn. Nhưng không làm gì cũng không phải là một lựa chọn!