Võ Xuân Trường
Well-known member
Khách Tây cho con trekking xuyên rừng, ngủ nhà sàn ở Sa Pa
Trái ngược với ấn tượng của Alexandra Karplus khi mới tới Sa Pa, chuyến trekking xuyên rừng đem lại vô vàn trải nghiệm, cảm xúc đẹp đẽ cho cả gia đình.
Alexandra Karplus, nữ du khách người Mỹ, sinh sống tại Singapore, cùng chồng và hai con ngồi tàu hỏa tuyến Hà Nội - Lào Cai để tham gia hành trình 4 ngày khám phá Sa Pa. Dưới đây là những trải nghiệm của Alexandra Karplus trong chuyến đi cuối tháng 10 vừa qua.
Sau khi xuống chuyến tàu Hà Nội - Lào Cai, một chiếc xe tải đứng đợi ở ga xe lửa để đưa chúng tôi đi chặng tiếp theo của hành trình.
Ga Lào Cai nơi chúng tôi xuống tàu không thuộc thị trấn Sa Pa mà được khách du lịch coi như cửa ngõ. Ga nằm dưới chân núi, cách thị trấn Sa Pa chỉ hơn 30km nhưng lái xe phải mất một giờ.
Bị nhồi nhét trong một chiếc xe với 12 du khách khác cùng rất nhiều vali và những con đường gập ghềnh, chặng đường này kém thoải mái hơn nhiều so với chiếc giường êm ái mà tôi tận hưởng một mình trên tàu.
Khung cảnh hùng vĩ tại Sa Pa. Ảnh: Alexandra Karplus
Thị trấn Sa Pa còn nhiều điều đáng mong đợi, nhưng những biển quảng cáo khổng lồ, những tòa nhà bê tông và tất cả những người dân thân thiện đang cố gắng bán hàng đều khiến tôi thất vọng. Ngay cả bản làng gần thị trấn Sa Pa nhất cũng giống như một công viên giải trí.
May mắn thay, những ngọn núi xung quanh đã khiến chuyến đi trở nên đáng giá. Sau khi nghỉ đêm đầu tiên trong khách sạn, chúng tôi đi đến văn phòng Ethos Spirit - một công ty du lịch gần trung tâm thị trấn. Đây là doanh nghiệp xã hội phối hợp với các cộng đồng người HMông, Dao và các dân tộc thiểu số khác ở vùng cao để cung cấp các tour trải nghiệm cho du khách muốn giao lưu văn hóa đích thực.
Sau bài học lịch sử ngắn gọn và phần giới thiệu về nữ hướng dẫn viên sẽ dẫn dắt đoàn trong cuộc phiêu lưu, chúng tôi được đưa đến điểm xuất phát. Đến điểm xuất phát, cả nhà không nhìn thấy chiếc xe hay bất kỳ du khách nào khác - cho tới khi kết thúc chuyến đi kéo dài hai ngày.
Hướng dẫn viên 23 tuổi của chúng tôi là My - một người dân tộc H'mông. Cô đã chia sẻ chi tiết về quá trình trưởng thành của chính mình trong chuyến đi kéo dài 45 phút.
Những thử thách trên đường đi. Ảnh: Alexandra Karplus
Những đứa trẻ cảm thấy hạnh phúc nhất khi lội qua sông và cúi xuống dưới tán cây. Hướng dẫn cũng cung cấp kiến thức và giải trí cho chúng tôi trên đường đi. Cô ấy hái cây dương xỉ dại, thứ được nấu trong bữa tối của chúng tôi. My còn làm một con ngựa đồ chơi từ một loại cây khác mà chúng tôi đi ngang qua trên đường đi.
Độ ẩm thấp và nhiệt độ luôn duy trì ở mức khoảng 18 độ C, thời tiết không quá nóng vào ban ngày. Đi bộ 20km cả ngày rất mệt, nhưng chúng tôi tìm được những chỗ nghỉ chân dọc đường để có thể nhìn ra cánh đồng lúa. Lúa đã được thu hoạch vài tuần trước nên cánh đồng chỉ còn lại sắc xanh.
Bữa tối ở homestay. Ảnh: Alexandra Karplus
Chúng tôi dừng lại ở nhà một người phụ nữ bản địa để ăn trưa trước khi tiếp tục hành trình đến nơi nghỉ qua đêm. Ở đó, bọn trẻ chơi bài với con của chủ nhà, trong khi chúng tôi nằm thư giãn trên những chiếc võng cũ phía trước nhà. Dù không nói chung ngôn ngữ, lũ trẻ đều nhanh chóng trở thành bạn bè.
Hôm đó, chúng tôi ăn tối trên những chiếc ghế nhựa nhỏ, quây quần quanh một chiếc bàn gỗ ngắn. Những đứa trẻ có vô số câu hỏi: Tại sao không có cửa sổ? Tại sao họ lại nấu ăn trên bếp lửa lớn trong nhà? Tại sao gia đình lại có nhiều "thú cưng" như vậy?
Các món ăn được phục vụ bao gồm thịt lợn xào với cà rốt, lá dương xỉ hái trong rừng được nấu với tỏi, bí đỏ luộc và nem rán với nước chấm cay. Tất cả đều được nấu trong chảo lớn trên bếp lửa ở phòng bên cạnh.
“Đêm của chúng tôi ở nhà dân thật khó quên, nhưng tôi cảm thấy thoải mái hơn trên tàu“, Alexandra Karplus nhận xét. Ảnh: Alexandra Karplus
Vài giờ sau, chúng tôi leo lên cầu thang dốc lên gác xép. Những tấm chăn và gối dày đã được trải trên sàn gỗ để cả nhà bốn người nằm nghỉ. Hai chiếc màn chống muỗi treo trên giường. Tất cả chúng tôi nhanh chóng chìm vào ngủ trong vòng vài phút.
Kể lại chuyến đi ngày hôm sau khi gọi điện cho bà, cô con gái 8 tuổi của tôi hào hứng nhất với những vật nuôi của gia chủ: "Bà có biết rằng tất cả thú cưng trong nhà đều có mục đích riêng không? Gà mái đẻ trứng cho họ ăn, lợn cho thịt nấu, chó giữ nhà và mèo đuổi chuột".
Kết thúc bốn ngày khám phá khu vực, gần 50km đi bộ xuyên rừng và một đêm nằm trên sàn nhà ọp ẹp của nhà nghỉ, tất cả chúng tôi đều vui vẻ trở lại tàu để có một giấc ngủ ngon. Lúc đó, chuyến xe về Hà Nội bỗng trở nên xa xỉ.
Trái ngược với ấn tượng của Alexandra Karplus khi mới tới Sa Pa, chuyến trekking xuyên rừng đem lại vô vàn trải nghiệm, cảm xúc đẹp đẽ cho cả gia đình.
Alexandra Karplus, nữ du khách người Mỹ, sinh sống tại Singapore, cùng chồng và hai con ngồi tàu hỏa tuyến Hà Nội - Lào Cai để tham gia hành trình 4 ngày khám phá Sa Pa. Dưới đây là những trải nghiệm của Alexandra Karplus trong chuyến đi cuối tháng 10 vừa qua.
Sau khi xuống chuyến tàu Hà Nội - Lào Cai, một chiếc xe tải đứng đợi ở ga xe lửa để đưa chúng tôi đi chặng tiếp theo của hành trình.
Ga Lào Cai nơi chúng tôi xuống tàu không thuộc thị trấn Sa Pa mà được khách du lịch coi như cửa ngõ. Ga nằm dưới chân núi, cách thị trấn Sa Pa chỉ hơn 30km nhưng lái xe phải mất một giờ.
Bị nhồi nhét trong một chiếc xe với 12 du khách khác cùng rất nhiều vali và những con đường gập ghềnh, chặng đường này kém thoải mái hơn nhiều so với chiếc giường êm ái mà tôi tận hưởng một mình trên tàu.
Khung cảnh hùng vĩ tại Sa Pa. Ảnh: Alexandra Karplus
Thị trấn Sa Pa còn nhiều điều đáng mong đợi, nhưng những biển quảng cáo khổng lồ, những tòa nhà bê tông và tất cả những người dân thân thiện đang cố gắng bán hàng đều khiến tôi thất vọng. Ngay cả bản làng gần thị trấn Sa Pa nhất cũng giống như một công viên giải trí.
May mắn thay, những ngọn núi xung quanh đã khiến chuyến đi trở nên đáng giá. Sau khi nghỉ đêm đầu tiên trong khách sạn, chúng tôi đi đến văn phòng Ethos Spirit - một công ty du lịch gần trung tâm thị trấn. Đây là doanh nghiệp xã hội phối hợp với các cộng đồng người HMông, Dao và các dân tộc thiểu số khác ở vùng cao để cung cấp các tour trải nghiệm cho du khách muốn giao lưu văn hóa đích thực.
Sau bài học lịch sử ngắn gọn và phần giới thiệu về nữ hướng dẫn viên sẽ dẫn dắt đoàn trong cuộc phiêu lưu, chúng tôi được đưa đến điểm xuất phát. Đến điểm xuất phát, cả nhà không nhìn thấy chiếc xe hay bất kỳ du khách nào khác - cho tới khi kết thúc chuyến đi kéo dài hai ngày.
Hướng dẫn viên 23 tuổi của chúng tôi là My - một người dân tộc H'mông. Cô đã chia sẻ chi tiết về quá trình trưởng thành của chính mình trong chuyến đi kéo dài 45 phút.
Những đứa trẻ cảm thấy hạnh phúc nhất khi lội qua sông và cúi xuống dưới tán cây. Hướng dẫn cũng cung cấp kiến thức và giải trí cho chúng tôi trên đường đi. Cô ấy hái cây dương xỉ dại, thứ được nấu trong bữa tối của chúng tôi. My còn làm một con ngựa đồ chơi từ một loại cây khác mà chúng tôi đi ngang qua trên đường đi.
Độ ẩm thấp và nhiệt độ luôn duy trì ở mức khoảng 18 độ C, thời tiết không quá nóng vào ban ngày. Đi bộ 20km cả ngày rất mệt, nhưng chúng tôi tìm được những chỗ nghỉ chân dọc đường để có thể nhìn ra cánh đồng lúa. Lúa đã được thu hoạch vài tuần trước nên cánh đồng chỉ còn lại sắc xanh.
Chúng tôi dừng lại ở nhà một người phụ nữ bản địa để ăn trưa trước khi tiếp tục hành trình đến nơi nghỉ qua đêm. Ở đó, bọn trẻ chơi bài với con của chủ nhà, trong khi chúng tôi nằm thư giãn trên những chiếc võng cũ phía trước nhà. Dù không nói chung ngôn ngữ, lũ trẻ đều nhanh chóng trở thành bạn bè.
Hôm đó, chúng tôi ăn tối trên những chiếc ghế nhựa nhỏ, quây quần quanh một chiếc bàn gỗ ngắn. Những đứa trẻ có vô số câu hỏi: Tại sao không có cửa sổ? Tại sao họ lại nấu ăn trên bếp lửa lớn trong nhà? Tại sao gia đình lại có nhiều "thú cưng" như vậy?
Các món ăn được phục vụ bao gồm thịt lợn xào với cà rốt, lá dương xỉ hái trong rừng được nấu với tỏi, bí đỏ luộc và nem rán với nước chấm cay. Tất cả đều được nấu trong chảo lớn trên bếp lửa ở phòng bên cạnh.
Vài giờ sau, chúng tôi leo lên cầu thang dốc lên gác xép. Những tấm chăn và gối dày đã được trải trên sàn gỗ để cả nhà bốn người nằm nghỉ. Hai chiếc màn chống muỗi treo trên giường. Tất cả chúng tôi nhanh chóng chìm vào ngủ trong vòng vài phút.
Kể lại chuyến đi ngày hôm sau khi gọi điện cho bà, cô con gái 8 tuổi của tôi hào hứng nhất với những vật nuôi của gia chủ: "Bà có biết rằng tất cả thú cưng trong nhà đều có mục đích riêng không? Gà mái đẻ trứng cho họ ăn, lợn cho thịt nấu, chó giữ nhà và mèo đuổi chuột".
Kết thúc bốn ngày khám phá khu vực, gần 50km đi bộ xuyên rừng và một đêm nằm trên sàn nhà ọp ẹp của nhà nghỉ, tất cả chúng tôi đều vui vẻ trở lại tàu để có một giấc ngủ ngon. Lúc đó, chuyến xe về Hà Nội bỗng trở nên xa xỉ.