Hồ Thị Thanh Trà
Well-known member
'Thật khó để diễn tả sự hiếu khách của người Việt Nam'', Simon O'Reilly, du khách Anh nói khi kể về hành trình ''phượt" nhiều tỉnh thành năm 1994.
Vào những năm 90, Việt Nam là điểm đến có phần phiêu lưu và chưa được biết đến rộng rãi nhưng người dân nơi đây luôn hào phóng, thật thà và tràn đầy tự hào.
Sau một loạt cải cách vào cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 90, du khách nước ngoài đến Việt Nam đã có thể tự do lựa chọn điểm đến và nơi lưu trú, thay vì chỉ ở nơi được cho phép như giai đoạn trước đó.
Đầu năm 1994, Simon O'Reilly cùng một người bạn đáp chuyến bay đến Việt Nam. Họ cảm nhận động cơ máy bay dường như im lặng một lúc, rồi gầm lên khi hạ cánh xuống TP HCM. Khi phi cơ lăn bánh đến nhà ga, cả hai đi ngang qua những chiếc máy bay hỏng, gồm cả dòng quân sự từ thời chiến tranh, bị đẩy sang hai bên đường băng và bỏ lại đó.
Khách nước ngoài đi xích lô ở Việt Nam năm 1994. Ảnh: Simon O'Reilly
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card1
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card2
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card3
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card4
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil..._2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=MainKV
TP HCM nhộn nhịp với những tài xế vui vẻ. Simon và bạn ở trong khách sạn tại một tòa nhà sáu tầng nhìn ra con đường đông đúc. Ở tầng trệt, các quán bày bán cà phê phin đậm của Việt Nam cùng bia lon. Một vài quầy hàng bán bật lửa Zippo còn những quầy khác bày bán trang sức làm từ vỏ đạn và một số món đồ ''kỳ lạ'' khác.
Họ đổi một ít USD sang đồng Việt Nam, lúc đó, 100 USD tương đương một triệu đồng. Simon và bạn quyết định đổi số tiền đó chỉ để trở thành triệu phú tức thì. Tờ tiền mệnh giá lớn nhất là 5.000 đồng khiến cả hai nhận được những xấp tiền dày cộp.
Kế hoạch ban đầu của nhóm là đi dọc bờ biển, xem liệu có thể đến được Hà Nội bằng xe buýt và tàu hỏa không. Tàu đông nhưng khá thoải mái, ít hỗn loạn hơn so với các chuyến tàu ở Ấn Độ vào thời điểm đó. Ký ức sống động nhất của Simon về tàu hỏa là vào sáng sớm, khi mọi người bắt đầu nướng mực khô làm bữa sáng trên những lò than tròn nhỏ đặt giữa các ghế, tỏa ra mùi khó quên.
Ở một chặng khác, họ đi trên chiếc xe buýt cũ hơn cả tuổi của mình, chật kín người và đồ đạc, một số còn phát ra tiếng kêu "quàng quạc" kỳ lạ. Chiếc xe này hỏng sau một hoặc hai giờ, buộc tất cả hành khách phải xuống xe và đứng chờ trong khi tài xế cùng phụ xe sửa chữa bên dưới chiếc xe cổ lỗ.
Vào những năm 90, Việt Nam là điểm đến có phần phiêu lưu và chưa được biết đến rộng rãi nhưng người dân nơi đây luôn hào phóng, thật thà và tràn đầy tự hào.
Sau một loạt cải cách vào cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 90, du khách nước ngoài đến Việt Nam đã có thể tự do lựa chọn điểm đến và nơi lưu trú, thay vì chỉ ở nơi được cho phép như giai đoạn trước đó.
Đầu năm 1994, Simon O'Reilly cùng một người bạn đáp chuyến bay đến Việt Nam. Họ cảm nhận động cơ máy bay dường như im lặng một lúc, rồi gầm lên khi hạ cánh xuống TP HCM. Khi phi cơ lăn bánh đến nhà ga, cả hai đi ngang qua những chiếc máy bay hỏng, gồm cả dòng quân sự từ thời chiến tranh, bị đẩy sang hai bên đường băng và bỏ lại đó.

Khách nước ngoài đi xích lô ở Việt Nam năm 1994. Ảnh: Simon O'Reilly
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card1
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card2
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card3
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil...l_2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=Card4
https://www.aptaclub.com.vn/aptamil..._2025_AWAR_HCM_AWO_Fe20-35&utm_content=MainKV
TP HCM nhộn nhịp với những tài xế vui vẻ. Simon và bạn ở trong khách sạn tại một tòa nhà sáu tầng nhìn ra con đường đông đúc. Ở tầng trệt, các quán bày bán cà phê phin đậm của Việt Nam cùng bia lon. Một vài quầy hàng bán bật lửa Zippo còn những quầy khác bày bán trang sức làm từ vỏ đạn và một số món đồ ''kỳ lạ'' khác.
Họ đổi một ít USD sang đồng Việt Nam, lúc đó, 100 USD tương đương một triệu đồng. Simon và bạn quyết định đổi số tiền đó chỉ để trở thành triệu phú tức thì. Tờ tiền mệnh giá lớn nhất là 5.000 đồng khiến cả hai nhận được những xấp tiền dày cộp.
Kế hoạch ban đầu của nhóm là đi dọc bờ biển, xem liệu có thể đến được Hà Nội bằng xe buýt và tàu hỏa không. Tàu đông nhưng khá thoải mái, ít hỗn loạn hơn so với các chuyến tàu ở Ấn Độ vào thời điểm đó. Ký ức sống động nhất của Simon về tàu hỏa là vào sáng sớm, khi mọi người bắt đầu nướng mực khô làm bữa sáng trên những lò than tròn nhỏ đặt giữa các ghế, tỏa ra mùi khó quên.
Ở một chặng khác, họ đi trên chiếc xe buýt cũ hơn cả tuổi của mình, chật kín người và đồ đạc, một số còn phát ra tiếng kêu "quàng quạc" kỳ lạ. Chiếc xe này hỏng sau một hoặc hai giờ, buộc tất cả hành khách phải xuống xe và đứng chờ trong khi tài xế cùng phụ xe sửa chữa bên dưới chiếc xe cổ lỗ.