Nơi người dân không khóa cửa để chạy thoát nhanh nhất

Hồ Thị Thanh Trà

Well-known member
Tại thị trấn Churchill, người dân luôn để ngỏ cửa nhà và xe hơi, không phải vì thân thiện, mà để bất kỳ ai cũng có thể lao vào ẩn nấp khi một con gấu Bắc Cực bất ngờ xuất hiện ở góc phố.

Nằm cách thành phố Winnipeg 1.000 km về phía bắc, bên bờ vịnh Hudson, Churchill là một trong những khu định cư hẻo lánh nhất thế giới. Nhưng sự cô lập và cái lạnh khắc nghiệt không phải là nỗi sợ lớn nhất của gần 900 cư dân. Mối đe dọa thường trực của họ là những "người hàng xóm" nặng tới nửa tấn - gấu Bắc Cực.

Churchill nằm trên tuyến di cư hàng năm của quần thể gấu Bắc Cực lớn nhất thế giới. Chúng đi dọc bờ biển để đến vịnh Hudson săn hải cẩu khi băng bắt đầu hình thành vào mùa thu. Quanh năm, những con gấu vẫn lảng vảng ở rìa thị trấn, đôi khi đi lạc vào khu dân cư khiến cư dân hoảng hốt.

"Mỗi lần ra ngoài đều thấy bất an", một người dân nói với tạp chí The Atlantic. "Có khi sáng dậy, nhìn vết chân trên tuyết mới rơi, mới biết một con gấu đã đi xuyên qua khu nhà", người khác nói. Người dân ở thành phố lân cận, Winnipeg, thường rất dễ nhận ra ai là người đến từ Churchill bằng cách nhìn họ ngó nghiêng cẩn thận khi băng qua một góc phố.

Một góc phố ở thị trấn Churchill. Ảnh: Travel Manitoba


Một góc phố ở thị trấn Churchill. Ảnh: Travel Manitoba


























Cuộc sống ở Churchill đòi hỏi cư dân luôn cảnh giác. Khắp nơi có biển cảnh báo, nhắc nhở người dân không rời khỏi ranh giới thị trấn hoặc đi vào khu vực gấu xuất hiện. Người dân thường để cửa nhà và xe mở, phòng khi ai đó cần trốn hoặc chạy thoát khẩn cấp khi vô tình gặp gấu.

Nếu du khách đến Churchill, họ sẽ được nghe vô số câu chuyện ly kỳ về loài vật này. Có người kể rằng đang ở trong nhà và nghe tiếng động nên kéo rèm cửa thì thấy con gấu khổng lồ nhìn chằm chằm qua cửa sổ. Người du khách định đi bộ vài trăm mét từ nhà hàng về khách sạn trong đêm, nhưng may mắn được cảnh báo kịp thời là có cặp gấu Bắc Cực đợi anh bên kia đường. Thậm chí, có cụ ông chống gậy lững thững đi ngang một con gấu đang tò mò quan sát từ sau tảng đá, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Nếu nó bắt được thì coi như đây là số phận".

Trước đây, gấu đi lạc vào thị trấn thường bị bắn chết, nhưng cách này chỉ làm xung đột trầm trọng hơn. Từ thập niên 1970, Churchill triển khai chương trình "Cảnh báo gấu Bắc Cực" (Polar Bear Alert Program).

Mỗi khi có người phát hiện gấu, họ gọi tới đường dây nóng. Nhân viên sẽ dùng pháo sáng, đạn cao su để xua đuổi. Nếu bất thành, gấu sẽ bị gây mê và đưa vào một cơ sở giam giữ đặc biệt hay "nhà tù gấu Bắc Cực" - nhà tù giam gấu duy nhất thế giới.

Một con gấu Bắc Cực đang nghịch tuyết ở Churchill. Ảnh: Fine art America

Một con gấu Bắc Cực đang nghịch tuyết ở Churchill. Ảnh: Fine art America

Nhà tù này đặt trong một nhà chứa máy bay cũ, gồm nhiều buồng giam, rộng khoảng 3,5x5 mét. Gấu bị nhốt tối đa 30 ngày, chỉ được cho ăn tuyết và uống nước để chúng chán nản, không còn quay lại thị trấn tìm thức ăn. Gấu vốn có khả năng nhịn ăn lâu, nên không chết đói, nhưng trải nghiệm chắc chắn không dễ chịu.

"Chúng tôi không muốn chúng cảm thấy thoải mái, mà muốn chúng không muốn quay lại", Brett Whitlock, Giám sát viên bảo tồn khu vực Churchill, giải thích. Ông khẳng định không thể gọi đây là hình phạt, mục tiêu là bảo vệ gấu, tránh cho chúng đến gây hại rồi bị tiêu diệt. "Chúng tôi gọi đây là nơi lưu giữ gấu, không phải nhà tù", ông nói.
 
Bên trên