REVIEW - RẠP CHIẾU PHIM THỜI GIAN

linh_449

Linh Linhh
“Rạp chiếu phim thời gian” kể về hồi tưởng của lũ trẻ sống ở khu Tập thể ở Nặc Thanh, khi chúng đã lớn và rời xa nơi đó. Từ 10 khung cửa sổ, những câu chuyện của lũ trẻ hiện lên với những cảm xúc khác nhau, những câu chuyện khác nhau. Tình yêu, tình bạn, tình cảm gia đình.

Không xuất hiện với những nét đẹp của thời niên thiếu, “Rạp chiếu phim thời gian” mang những nốt trầm buồn nhiều hơn. Có A Sách cả đời chống chọi với bệnh tật, có Tiểu Hùng sống dưới bóng của người anh đã chết, có A Cách 10 năm sau vẫn luyến tiếc mối tình đầu,... mỗi nhân vật một tính cách một số phận, cũng giống như những gì chúng ta đã từng trải qua.

Nhưng có lẽ đáng thương và đáng trách nhất chính là Thù Du, cô dành cả cuộc đời mình để ganh đua. Cô luôn cố tỏ ra mình là người hạnh phúc nhất để che đậy sự yếu đuối và những vết thương, và cái giá cô phải trả chính là sự giày vò, luôn không bằng lòng với cuộc sống.

Ngày nhỏ, cô luôn kể với mọi người về một người ông tuyệt vời đã chiến đấu hết mình trong chiến tranh, nhưng sự thật, hàng ngày cô vẫn phải luôn chăm sóc người ông liệt giường và luôn cằn nhằn, một người ông có mùi “đất sét trộn với lá cây”. Cô cũng luôn ganh đua với người bạn thân nhất của mình, cô luôn muốn “xé toạc nụ cười giả tạo đó”. Cho đến nhiều năm sau, cô vẫn luôn che đậy dáng vẻ yếu đuối của mình, với cô “dù có bao nhiêu chán nản thì vẫn phải nắm chắc hàng ngàn dáng vẻ tự tin bên ngoài”.

Trong mắt bạn bè cô là một người ưu tú và hoàn hảo, nhưng bản thân cô lại luôn biết, mình không thực sự hạnh phúc. Cuộc sống mòn mỏi nơi văn phòng khiến cô không thực sự thấy được bản thân đang tồn tại.

Tất cả những đứa trẻ đều lớn lên và có cuộc sống riêng, nhưng không phải ai cũng có thể tô vẽ hết bức tranh mơ ước ngày nhỏ. Nếu bạn đang tìm một cuốn giải tỏa stress, hoặc tìm về kí ức tuổi thơ “Rạp chiếu phim thời gian” là một cuốn sách rất hay.
 

Đính kèm

Bên trên