quan03
Trần Anh Quân
Bob đi ăn uống liên hoan về say khướt. Anh ta về nhà, đập cửa:
- Ồ, Bob! Anh đã về đấy ư?
- Ừ, em yêu ạ, anh gặp bạn cũ.
- Anh nhậu hết lương tháng rồi.
- À, em có thể hiểu.
- Xe lại bị giữ...
- Chuyện đương nhiên mà.
- Ôi, em đúng là người phụ nữ hiền dịu nhất trần đời. Ừm... Ờ... Hình như cái dây chuyền em đưa hôm qua, anh trót tặng một cô gái.
- Lạy Chúa, em thật là may mắn!
- Sao, em định nói là em rất hài lòng ư?
- Vâng, vì em chỉ là... Hàng xóm của anh. Hãy can đảm lên, chỉ còn vài bước chân nữa thôi. Cầu Chúa phù hộ cho anh!
- Ồ, Bob! Anh đã về đấy ư?
- Ừ, em yêu ạ, anh gặp bạn cũ.
- Anh nhậu hết lương tháng rồi.
- À, em có thể hiểu.
- Xe lại bị giữ...
- Chuyện đương nhiên mà.
- Ôi, em đúng là người phụ nữ hiền dịu nhất trần đời. Ừm... Ờ... Hình như cái dây chuyền em đưa hôm qua, anh trót tặng một cô gái.
- Lạy Chúa, em thật là may mắn!
- Sao, em định nói là em rất hài lòng ư?
- Vâng, vì em chỉ là... Hàng xóm của anh. Hãy can đảm lên, chỉ còn vài bước chân nữa thôi. Cầu Chúa phù hộ cho anh!