linh_449
Linh Linhh
Cuốn sách này phản bác lại câu nói “Đừng đánh giá sách qua bìa.” Mới nhìn bìa đã thấy vui vẻ và tích cực hơn hẳn, và đó cũng chính là vibes mình thích ở đây.
Ít khi nào mình thấy một cuốn sách self-help viết với phong cách hài hước và gần gũi thế này. Nhiều khi bạn không biết là mình đang đọc self-help, vì ở đây tác giả không hô hào, mà đi tấu hài với những con số, nghiên cứu và thông tin vừa thú vị, vừa bổ ích. Nếu bạn thấy buồn chán, cầm cuốn sách này lên và bạn sẽ thấy tích cực hơn.
Không đáng sợ như những cuốn self-help khác, cuốn sách này không thay đổi cuộc đời bạn và không bắt bạn phải làm những gì bạn không muốn. Nó đơn giản chỉ ra cho bạn những góc nhìn khác về một sự việc, thông qua những câu chuyện và ví dụ dí dỏm mà bạn thực sự muốn đọc. Tất cả chỉ để bạn củng cố niềm tin rằng bạn xuất chúng, bạn tuyệt vời, dù bạn chỉ là bạn mà thôi. Tuy nhiên, nếu bạn vận dụng càng nhiều từ cuốn sách, cuộc đời bạn có thể thay đổi theo hướng tốt hơn rất nhiều.
Mình khá ấn tượng với câu chuyện về chú cá. Căn bản, tác giả đã xúi chúng ta làm một thí nghiệm thế này: Bỏ hai con cá mà một con chắc chắn sẽ ăn thịt con kia vào chung một cái bể, sau đó cho một vách ngăn trong suốt ở giữa. Con cá vốn là cá ăn mồi vội vã đâm sầm vào vách ngăn cố gắng ăn con mồi. Một lần, đau, hai lần, càng đau, đến lần thứ ba, ta bỏ vách ngăn ra, con cá giờ có thể dễ dàng nuốt trọn con mồi, nhưng nó không dám nữa. Nó đã gieo vào đầu nó niềm tin rằng ăn con cá này thì bị đau nát mặt, nên khi cơ hội tới nó đã bị nỗi sợ trong quá khứ che mắt rồi. Câu chuyện này giống câu chuyện mình đã đọc ở một cuốn sách khác về một chú voi con bị cột vào gốc cây, vì còn bé nên không thoát ra được. Đến khi lớn, dư sức bật cả cái cây và sợi dây, nhưng nó không dám nữa vì nó đã tự gieo niềm tin rằng mình không thoát ra được. Cả hai đều muốn nói rằng bạn đừng để những thất bại trong quá khứ làm bạn không dám vượt qua những giới hạn, tuy nhiên cách kể chuyện của Andy thú vị hơn nhiều.
Đôi khi đọc cuốn sách này, bạn bắt đầu thấy rối rối vì sao có tới hai tác giả đều tên là Andy. Nếu rối qua, hãy đọc trang cuối về hai tác giả, rồi quay lại đọc có lẽ dễ hiểu hơn. Hai Andy này hoàn toàn trái ngược nhau, một người rất học thuật, người còn lại hài hước và vui vẻ. Nhưng chính sự kết hợp đó đã tạo ra cuốn sách mà giọng điệu kích thích ta muốn đọc nữa, càng đọc càng thấy sự thú vị ẩn chứa rất nhiều thông tin bổ ích.
Có một chương trong cuốn sách nói về Vật lý lượng tử dành cho người chưa biết gì – viết bởi Andy tiến sĩ. Ngoài lối viết hóm hỉnh khiến người ta không thể ngừng đọc, những lý giải về vũ trụ và năng lượng trong chương này khiến các “thông điệp từ vũ trụ” trở nên khoa học hơn hẳn. “Không gì tồn tại bên ngoài bạn. Bạn chính là trung tâm của vũ trụ. Chỉ có mình bạn mà thôi. Toàn bộ sự trải nghiệm bên ngoài của bạn, thế giới nơi bạn tồn tại mỗi ngày, không thực sự có thực.” Sau đó, tác giả đưa ra một loạt phương trình để chứng minh, nhưng mình bỏ qua, vì có đọc cũng đâu có hiểu. Mục đích cuối cùng, điều nổi bật của chương sau hàng loạt thí nghiệm và những ví dụ minh hoạ đó là hạnh phúc nằm ở phía bên trong. Tâm lý học lượng tử nghe thuyết phục làm sao.
Đọc cuốn sách này cần thật nhiều tỉnh táo, bởi chính sự dễ đọc của nó khiến bạn dễ trôi tuồn tuột đi đâu mất và bỏ lỡ thông tin thú vị. Do đó, lời khuyên rằng hãy đọc nó từ từ thôi, nhấm nháp nó như cách bạn mỗi ngày ăn một ô vuông bé xíu trong thanh chocolate và rồi lại cẩn thận cất nó trong tủ lạnh ấy. “Tôi xuất chúng” với mình giống như một vỉ vitamin tích cực, nếu cầm cả nắm và uống một lúc thì dễ phản tác dụng, trong khi đều đặn mỗi ngày đọc một chút thì sẽ thấy ngày nào cũng ngập tràn niềm vui.
Kết bài với một quotes mà mình khá thích từ sách: “Bạn không thể là bất cứ thứ gì bạn muốn là, nhưng bạn có thể là nhiều hơn những gì bạn đang là.”
Kim Xuân
Ít khi nào mình thấy một cuốn sách self-help viết với phong cách hài hước và gần gũi thế này. Nhiều khi bạn không biết là mình đang đọc self-help, vì ở đây tác giả không hô hào, mà đi tấu hài với những con số, nghiên cứu và thông tin vừa thú vị, vừa bổ ích. Nếu bạn thấy buồn chán, cầm cuốn sách này lên và bạn sẽ thấy tích cực hơn.
Không đáng sợ như những cuốn self-help khác, cuốn sách này không thay đổi cuộc đời bạn và không bắt bạn phải làm những gì bạn không muốn. Nó đơn giản chỉ ra cho bạn những góc nhìn khác về một sự việc, thông qua những câu chuyện và ví dụ dí dỏm mà bạn thực sự muốn đọc. Tất cả chỉ để bạn củng cố niềm tin rằng bạn xuất chúng, bạn tuyệt vời, dù bạn chỉ là bạn mà thôi. Tuy nhiên, nếu bạn vận dụng càng nhiều từ cuốn sách, cuộc đời bạn có thể thay đổi theo hướng tốt hơn rất nhiều.
Mình khá ấn tượng với câu chuyện về chú cá. Căn bản, tác giả đã xúi chúng ta làm một thí nghiệm thế này: Bỏ hai con cá mà một con chắc chắn sẽ ăn thịt con kia vào chung một cái bể, sau đó cho một vách ngăn trong suốt ở giữa. Con cá vốn là cá ăn mồi vội vã đâm sầm vào vách ngăn cố gắng ăn con mồi. Một lần, đau, hai lần, càng đau, đến lần thứ ba, ta bỏ vách ngăn ra, con cá giờ có thể dễ dàng nuốt trọn con mồi, nhưng nó không dám nữa. Nó đã gieo vào đầu nó niềm tin rằng ăn con cá này thì bị đau nát mặt, nên khi cơ hội tới nó đã bị nỗi sợ trong quá khứ che mắt rồi. Câu chuyện này giống câu chuyện mình đã đọc ở một cuốn sách khác về một chú voi con bị cột vào gốc cây, vì còn bé nên không thoát ra được. Đến khi lớn, dư sức bật cả cái cây và sợi dây, nhưng nó không dám nữa vì nó đã tự gieo niềm tin rằng mình không thoát ra được. Cả hai đều muốn nói rằng bạn đừng để những thất bại trong quá khứ làm bạn không dám vượt qua những giới hạn, tuy nhiên cách kể chuyện của Andy thú vị hơn nhiều.
Đôi khi đọc cuốn sách này, bạn bắt đầu thấy rối rối vì sao có tới hai tác giả đều tên là Andy. Nếu rối qua, hãy đọc trang cuối về hai tác giả, rồi quay lại đọc có lẽ dễ hiểu hơn. Hai Andy này hoàn toàn trái ngược nhau, một người rất học thuật, người còn lại hài hước và vui vẻ. Nhưng chính sự kết hợp đó đã tạo ra cuốn sách mà giọng điệu kích thích ta muốn đọc nữa, càng đọc càng thấy sự thú vị ẩn chứa rất nhiều thông tin bổ ích.
Có một chương trong cuốn sách nói về Vật lý lượng tử dành cho người chưa biết gì – viết bởi Andy tiến sĩ. Ngoài lối viết hóm hỉnh khiến người ta không thể ngừng đọc, những lý giải về vũ trụ và năng lượng trong chương này khiến các “thông điệp từ vũ trụ” trở nên khoa học hơn hẳn. “Không gì tồn tại bên ngoài bạn. Bạn chính là trung tâm của vũ trụ. Chỉ có mình bạn mà thôi. Toàn bộ sự trải nghiệm bên ngoài của bạn, thế giới nơi bạn tồn tại mỗi ngày, không thực sự có thực.” Sau đó, tác giả đưa ra một loạt phương trình để chứng minh, nhưng mình bỏ qua, vì có đọc cũng đâu có hiểu. Mục đích cuối cùng, điều nổi bật của chương sau hàng loạt thí nghiệm và những ví dụ minh hoạ đó là hạnh phúc nằm ở phía bên trong. Tâm lý học lượng tử nghe thuyết phục làm sao.
Đọc cuốn sách này cần thật nhiều tỉnh táo, bởi chính sự dễ đọc của nó khiến bạn dễ trôi tuồn tuột đi đâu mất và bỏ lỡ thông tin thú vị. Do đó, lời khuyên rằng hãy đọc nó từ từ thôi, nhấm nháp nó như cách bạn mỗi ngày ăn một ô vuông bé xíu trong thanh chocolate và rồi lại cẩn thận cất nó trong tủ lạnh ấy. “Tôi xuất chúng” với mình giống như một vỉ vitamin tích cực, nếu cầm cả nắm và uống một lúc thì dễ phản tác dụng, trong khi đều đặn mỗi ngày đọc một chút thì sẽ thấy ngày nào cũng ngập tràn niềm vui.
Kết bài với một quotes mà mình khá thích từ sách: “Bạn không thể là bất cứ thứ gì bạn muốn là, nhưng bạn có thể là nhiều hơn những gì bạn đang là.”
Kim Xuân