linh_449
Linh Linhh
Đôi khi sẽ có những sự thay đổi trong nhận thức về sự tồn tại và sức mạnh vượt xa khả năng thường thấy của con người. Đó chính là sự thay đổi thứ năm, còn được gọi là “Những biến đổi về mặt tinh thần”. Trong nhận thức về tôn giáo, cũng có những người ý thức về sự tồn tại của thần, đồng thời cũng có những người nói rằng họ “cảm nhận được thiên nhiên tươi đẹp trong từng chuyển động”. Từ thời cổ đại, người Nhật Bản đã chung sống với thiên nhiên, có lẽ thiên nhiên chính là một người bạn thân thuộc của tất thảy chúng ta. Sau đây là câu chuyện của Yano Yuko, một người phụ nữ bị ung thư vú khi bốn mươi tám tuổi, sống tại Akiyo. Cô ấy có một cô con gái là học sinh cấp Hai, vì tính cách cô bé rất hướng nội, nên các mối quan hệ bạn bè ở trường dần dần trở nên không tốt, cô bé thường mắc ung thư, cô bé đã không đến trường một thời gian. Yano đã tự trách bản thân vì đã tạo gánh nặng cho con gái và cũng rất lo lắng cho tương lai sau này của cô bé. Tuy nhiên, sau khi con gái lên cấp Ba, bệnh ung thư vú của cô lại tái phát. Sau đó, sau khi tiếp nhận trị liệu hóa trị, bệnh tình của cô dần dần có tiến triển tốt hơn. Con gái dù không nói chuyện với cô nhiều lắm, nhưng Yano kể rằng, con gái cô đã rất nhiệt tình giúp đỡ việc nhà khi cô bé còn đang đi học. Thậm chí thời điểm này, Yano vẫn có suy nghĩ rằng “nếu như bản thân mình không bị bệnh, thì có lẽ mình đã có thể cho con gái một cuộc sống bình thường rồi”, ngay cả sau này cô vẫn tiếp tục mang theo những suy nghĩ như vậy. Tại kỳ học thứ ba, năm 3 cấp Ba của cô con gái, bệnh ung thư vú của Yano đã di căn sang phần lớn bộ phận gan, tình trạng này của cô có lẽ cô sẽ không thể qua khỏi tới tháng Tư. Yano hiểu rằng số mệnh cuộc đời của mình đã không còn dài thêm được nữa, nhưng bằng mọi giá cô ấy muốn mình có thể còn sức để xuất hiện trong lễ tốt nghiệp của con gái. Bằng sức mạnh nào đó, Yano đã thực hiện được ước nguyện của mình, cô đã tới dự lễ tốt nghiệp bằng xe lăn. Ngắm nhìn đứa con gái đang đứng thẳng lưng nhận bằng tốt nghiệp, cô bỗng thấy thật an tâm và thốt lên “A, thì ra đứa bé ấy đã khôn lớn thật rồi.” Dù có những lúc, cô bé đã nói ra những lời nói ích kỷ, trẻ con, cảm xúc biết ơn đứa con gái bé bỏng vì đã luôn cố gắng làm hết sức mình khiến nước mắt của cô không thể ngừng rơi. Sau đó, Yano và con gái cô đã cùng nhau chụp một bức ảnh kỷ niệm dưới gốc cây anh đào. Bất giác, cô ngước lên nhìn, những bông hoa anh đào ngập tràn trong tầm mắt, dưới sắc xanh của bầu trời, sự nở rộ của những gốc anh đào đang trong thì mãn khai tươi đẹp nhất, tất cả khiến cho cô cảm thấy rung động trước vẻ đẹp của thiên nhiên. “Hóa ra anh đào cũng có thể đẹp đến nhường này.” Vẻ đẹp của những bông hoa đang nở rộ, dáng vẻ trưởng thành của cô con gái bé bỏng, thế giới có lẽ rồi cũng sẽ sớm trôi qua, nhưng cô ấy đã có cho mình một kỷ niệm về một ngày thật tuyệt vời trước đó. Và trong chính khung cảnh đó, có lẽ cô ấy đã cảm nhận được một điều thần kỳ gì đó vượt xa sức mạnh của con người.
-Trích: Giả sử 1 năm sau tôi không còn trên thế gian này-
Bình luận
Chia sẻ
-Trích: Giả sử 1 năm sau tôi không còn trên thế gian này-
Bình luận
Chia sẻ