Vào đúng lúc chúng tôi muốn rời khỏi xe vì thấm mệt bởi những dốc cua tay áo, Ba Bể hiện ra trong một màu xanh đến nhức mắt.
Chúng tôi quyết định ghé thăm hồ Ba Bể vào một chiều cách đó hai ngày. Sau 200 km quốc lộ 3 để đến với thị xã Bắc Cạn, con đường rẽ từ Phủ Thông, ngoằn ngoèo qua núi qua đồi. Xe dần tiến vào trong lõi rừng quốc gia Ba Bể, vốn được phủ xanh bởi bạt ngàn cây cối.
Trời mây, non nước của hồ Ba Bể khiến tôi không muốn rời chân.
Trời mây, non nước của hồ Ba Bể khiến tôi không muốn rời chân.
Thiên nhiên với vòng tay rộng lớn ôm trọn trời và đất, gói lại, tạo nên một Ba Bể tách biệt. Một vài ngôi nhà sàn thấp thoáng sau những rặng cây xanh thẫm, mái ngói thâm đen lẫn với màu của cỏ cây. Bản Pác Ngòi chỉ khoảng hơn hai chục mái nhà, đa phần đều đã mở làm dịch vụ homestay (khách du lịch ở cùng với người dân). Mỗi phòng nhà sàn có giường đôi, giường bốn, tùy theo số lượng khách đến ở mà chọn phòng. Phòng ốc sạch sẽ và kín gió. Bản Pác Ngòi làm dịch vụ du lịch từ vài năm nay, khách đến phần nhiều là người nước ngoài đi tour.
Bữa ăn trưa ngon tuyệt được bày sẵn với những sản vật của núi rừng. Cá sông rán giòn, tôm rang, rau cải rừng, món nào cũng ngon lành, nóng hổi, dễ ăn. Bữa ăn được bày ngay ngoài hiên tầng 2, nơi có góc nhìn ngắm ra toàn cảnh hồ và núi đồi phía trước. Vừa ăn trưa vừa trò chuyện rôm rả. Mâm của chúng tôi có 4 người. Mâm bên cạnh cũng có khoảng 5 vị khách đang thích thú khi được ăn giữa thiên nhiên trong lành như thế này. Sau bữa ăn trưa, bạn có thể nghỉ ngơi một chút trên võng đưa kẽo kẹt hay lang thang dạo bộ trong đường làng vắng vẻ.
Chúng tôi có một chiều thảnh thơi với sóng nước Ba Bể. Con thuyền máy nhẹ lướt trên mặt hồ xanh phẳng lặng. Một vài cánh cò trắng lọ mọ kiếm ăn nơi góc đảo xanh. Những chiếc thuyền độc mộc mảnh mai như chiếc lá. Người dân trong vùng sống nhờ vào nguồn đánh bắt tôm cá trên hồ. Làn nước xanh xuyên đến tận đáy, soi bóng nắng và bóng cây, một màu xanh thăm thẳm phủ kín mặt hồ.
Bữa ăn ngon với sản vật tươi từ núi rừng.
Bữa ăn ngon với sản vật tươi từ núi rừng.
Thuyền lướt trôi trong ánh sánh mờ ảo của động Puông có chiều dài 300 m, cao hơn 30 m. Sự kỳ vĩ của hang động với những nhũ đá đủ muôn hình vạn trạng tuyệt đẹp. Thong thả khỏa đôi chân trần xuống dòng nước mát lạnh, tôi với cô bạn tán gẫu những câu chuyện linh tinh về đất trời cho đến khi cuộc nói chuyện bị đứt đoạn bởi tiếng thác nước đổ ầm ào phía trước.
Thác Đầu Đẳng đầu đông với những dải nước mảnh mai đã ở ngay trước tầm mắt. Lần trước khi đến với thác nước này, tôi đã được ngắm một dòng thác tung bọt trắng xóa ngoạn mục. Dòng sông Năng bị hàng trăm tảng đá lớn chặn lại khiến phải chia tách thành nhiều dòng nhỏ, nước chảy xiết tạo thành thác Đầu Đẳng hùng vĩ.
Vượt qua những cánh đồng lúa chín tít tắp, chúng tôi ghé thăm hang động Hua Mạ nổi tiếng, được nhiều người khen, cách bản Pác Ngòi khoảng 6 km. Đường đi xuyên qua con đường vào sâu trong rừng, hai bên bát ngát lúa chín vàng. Một vài vị khách thuê xe máy chạy, đến một vũng nước giữa đường, có người không biết phải qua bằng cách nào nên dừng lại dắt bộ. Để lên động Hua Mạ, bạn phải đi bộ khoảng 400 m lên đến cửa hang rồi thêm khoảng 300 m vào sâu trong động. Dù đường không quá cao cũng đủ làm chùn chân cả những người hăng hái nhất.
Chúng tôi quyết định ghé thăm hồ Ba Bể vào một chiều cách đó hai ngày. Sau 200 km quốc lộ 3 để đến với thị xã Bắc Cạn, con đường rẽ từ Phủ Thông, ngoằn ngoèo qua núi qua đồi. Xe dần tiến vào trong lõi rừng quốc gia Ba Bể, vốn được phủ xanh bởi bạt ngàn cây cối.
Trời mây, non nước của hồ Ba Bể khiến tôi không muốn rời chân.
Trời mây, non nước của hồ Ba Bể khiến tôi không muốn rời chân.
Thiên nhiên với vòng tay rộng lớn ôm trọn trời và đất, gói lại, tạo nên một Ba Bể tách biệt. Một vài ngôi nhà sàn thấp thoáng sau những rặng cây xanh thẫm, mái ngói thâm đen lẫn với màu của cỏ cây. Bản Pác Ngòi chỉ khoảng hơn hai chục mái nhà, đa phần đều đã mở làm dịch vụ homestay (khách du lịch ở cùng với người dân). Mỗi phòng nhà sàn có giường đôi, giường bốn, tùy theo số lượng khách đến ở mà chọn phòng. Phòng ốc sạch sẽ và kín gió. Bản Pác Ngòi làm dịch vụ du lịch từ vài năm nay, khách đến phần nhiều là người nước ngoài đi tour.
Bữa ăn trưa ngon tuyệt được bày sẵn với những sản vật của núi rừng. Cá sông rán giòn, tôm rang, rau cải rừng, món nào cũng ngon lành, nóng hổi, dễ ăn. Bữa ăn được bày ngay ngoài hiên tầng 2, nơi có góc nhìn ngắm ra toàn cảnh hồ và núi đồi phía trước. Vừa ăn trưa vừa trò chuyện rôm rả. Mâm của chúng tôi có 4 người. Mâm bên cạnh cũng có khoảng 5 vị khách đang thích thú khi được ăn giữa thiên nhiên trong lành như thế này. Sau bữa ăn trưa, bạn có thể nghỉ ngơi một chút trên võng đưa kẽo kẹt hay lang thang dạo bộ trong đường làng vắng vẻ.
Chúng tôi có một chiều thảnh thơi với sóng nước Ba Bể. Con thuyền máy nhẹ lướt trên mặt hồ xanh phẳng lặng. Một vài cánh cò trắng lọ mọ kiếm ăn nơi góc đảo xanh. Những chiếc thuyền độc mộc mảnh mai như chiếc lá. Người dân trong vùng sống nhờ vào nguồn đánh bắt tôm cá trên hồ. Làn nước xanh xuyên đến tận đáy, soi bóng nắng và bóng cây, một màu xanh thăm thẳm phủ kín mặt hồ.
Bữa ăn ngon với sản vật tươi từ núi rừng.
Bữa ăn ngon với sản vật tươi từ núi rừng.
Thuyền lướt trôi trong ánh sánh mờ ảo của động Puông có chiều dài 300 m, cao hơn 30 m. Sự kỳ vĩ của hang động với những nhũ đá đủ muôn hình vạn trạng tuyệt đẹp. Thong thả khỏa đôi chân trần xuống dòng nước mát lạnh, tôi với cô bạn tán gẫu những câu chuyện linh tinh về đất trời cho đến khi cuộc nói chuyện bị đứt đoạn bởi tiếng thác nước đổ ầm ào phía trước.
Thác Đầu Đẳng đầu đông với những dải nước mảnh mai đã ở ngay trước tầm mắt. Lần trước khi đến với thác nước này, tôi đã được ngắm một dòng thác tung bọt trắng xóa ngoạn mục. Dòng sông Năng bị hàng trăm tảng đá lớn chặn lại khiến phải chia tách thành nhiều dòng nhỏ, nước chảy xiết tạo thành thác Đầu Đẳng hùng vĩ.
Vượt qua những cánh đồng lúa chín tít tắp, chúng tôi ghé thăm hang động Hua Mạ nổi tiếng, được nhiều người khen, cách bản Pác Ngòi khoảng 6 km. Đường đi xuyên qua con đường vào sâu trong rừng, hai bên bát ngát lúa chín vàng. Một vài vị khách thuê xe máy chạy, đến một vũng nước giữa đường, có người không biết phải qua bằng cách nào nên dừng lại dắt bộ. Để lên động Hua Mạ, bạn phải đi bộ khoảng 400 m lên đến cửa hang rồi thêm khoảng 300 m vào sâu trong động. Dù đường không quá cao cũng đủ làm chùn chân cả những người hăng hái nhất.