[Văn học kinh điển: Hai mươi tư con mắt]

linh_449

Linh Linhh
[Văn học kinh điển: Hai mươi tư con mắt]
Nhẹ nhàng và giản dị, “Hai mươi tư con mắt” đưa người đọc đến với câu chuyện về tình cô trò khá cảm động. Trong thời buổi mà nhiều học sinh ngổ ngáo, chửi thầy mắng bạn, quên mất thái độ tri ân như thời đại ngày nay thì những tình cảm trong cuốn sách này thật đáng trân trọng.
Đẹp biết mấy là tình cô trò cứ ngày ngày một gắn kết từ những ngày đầu tiếp xúc và không phai nhoà theo năm tháng. Thương biết mấy là những đứa trẻ nghèo không có dép mang phải bện rơm để đi lại vậy mà lại đong đầy tình cảm. Các em vô tư, hồn nhiên, giàu yêu thương và sáng trong vô ngần. Vẻ đẹp ấy không bị lấm lem bụi nghèo vấy bẩn.
Tác phẩm cũng là một lát cắt về tình hình Nhật Bản khoảng đầu và giữa thế kỷ 20 với nhiều rối ren trong tình hình chính trị và đời sống của người dân. Đan lồng với tình cảm cô trò là bối cảnh nước Nhật oằn mình trong chiến tranh, lớp lớp thanh niên phải ra chiến trường, “Hai mươi tư con mắt” lên án và bộc lộ sự chán ghét chiến tranh qua thái độ của cô giáo Ooishi, qua những tấm bia mộ còn tươi mới, qua việc khắc hoạ nỗi đau. Chiến tranh khốc liệt không hiện lên qua làn đạn, hố bom mà qua những tiếng thở dài, những đau đáu nhớ mong, những mất mát đối với người ở lại.
Ngoài ra, cuốn sách còn khiến tôi thương cảm, xót xa khi đề cập đến thân thân phận của người phụ nữ. Nhà văn Sakae Tsuboi khắc hoạ sự cổ hủ của xã hội Nhật lúc bấy giờ qua những định kiến khắt khe, qua những chiếc gông trách nhiệm dành cho phụ nữ khiến những bé gái từ khi sinh ra đến lúc lớn lên đều chịu nhiều thiệt thòi. Họ như những chú rùa bị cái mai nặng nề áp lên lưng, chỉ biết lầm lũi chấp nhận số phận chứ không dám vẫy vùng, phản kháng. Đọc văn học Việt Nam, Trung Quốc, Hàn Quốc…, tôi đều bắt gặp cái khổ đeo bám người phụ nữ, khi tiếp cận với tác phẩm văn học Nhật này, một lần nữa điều đó lại hiện lên thật chua xót.
Chầm chậm trong nhịp văn, trong từng câu viết nhưng Sakae Tsuboi khiến chúng đi sâu vào lòng người đọc như dòng nước ngấm vào lòng đất từng chút một. Không có kịch tính, cao trào nhưng tác phẩm khẽ chạm vào trái tim độc giả khi đề cập đến nhiều vấn đề trong cuộc sống.
 

Đính kèm

Bên trên